TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 74

- Bộ đội Việt.

Ông cụ chạy xổ đến. Vỏ dao đeo lưng đập vào báng súng lách cách.

- Ở cơ quan phải không?

- Phải.

Cụ quay ra sau, vành tay lên miệng gọi tướng:

- Mẹ nó ơi, mang xuống. Nhanh!

Bà cụ tất tưởi chạy xuống dốc, tay kéo lê một con cá to. Cô con gái

chạy theo sau, vượt lên trước. Cả ba người đều có vẻ uất. Ông cụ nói trước,
giọng sừng sộ:

- Con nghĩ xem, thế này còn ra cái gì! Hôm qua con bé Soan đi lấy

thương binh tạt vào làng. Mẹ nó đang ốm (cụ gí ngón tay vào vai bà lão)
nhức đầu tưởng chết, người sốt như rừng cháy...

- Cụ đừng nóng, đừng to tiếng. Đây là ông...

Ông cụ gạt lời Pheng, càng gắt to với Tuyên:

- Con tính, nó cho uống thuốc, nấu lá xông cho mẹ nó, vừa chín nồi

cơm đã khỏi. Rồi nó lẻn đi lúc nào bố không biết. Nó muốn để tiếng cho bố
mẹ là người ăn ở bạc, vỗ ơn hay sao chứ? Hử? Sao nó lại không lấy cá?
Hử?

- Mà nó không chịu ăn cơm của mẹ. Nó sợ cơm mẹ là sạn là sỏi...

- Em mới đi tìm chỉ trắng về buộc tay cho chị ấy, nháy một cái chị ấy

biến đi đâu rồi. Người cứ như ma...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.