TRƯỚC KHI NHẮM MẮT - Trang 159

“Cùng là người gây tai nạn mà tôi bị tấn công bằng cờ lê, còn anh ta thì

chơi bời vui vẻ ở Ginza. Cậu có nghĩ đó là một khác biệt lớn lao không?”

“Thế nên anh đeo bám Kiuchi, muốn xin chút vận may thừa của anh ta

đó hả?”

“Chắc là vậy.”
Lúc Shinsuke trả lời, một cậu tiếp viên lại gần, nói thầm vào tai Okabe.

Mặt Okabe nhăn nhó.

“Amemura, anh nên về đi!” Cậu ta khẽ nói.

“Có chuyện gì vậy?”
“Ejima gọi về. Nói là sẽ đến đây bây giờ.”
“Thế thì không ổn rồi.” Shinsuke nhoài người. “Nếu biết tôi ở đây, kiểu

gì cậu cũng bị ông ta nói cho mà xem. Ông ta mà gọi cho Chizuko thì việc
tôi nói dối xin về cũng bị lộ mất. Vậy thôi, tôi về đây, gửi yêu cầu thanh
toán cho tôi sau nhé!”

Okabe im lặng gật đầu. Gương mặt như giục anh đi lẹ đi.
Rời quán rượu, xuống thang máy, Shinsuke nhớ lại cuộc nói chuyện với

Kiuchi. Lúc anh nhắc đến hồn ma, rõ ràng là anh ta hoảng hốt. Vẻ mặt như
biết điều gì đó. Nghĩa là lời nói của Hotsuta Juitsu không hẳn là sai. Là hồn
ma có tồn tại. Đương nhiên để mà nói cho chính xác thì đó là thứ ‘na ná
hồn ma’. Nhưng đó là gì? Sao Kiuchi lại biết?

Một điểm nữa, Shinsuke nhớ lại lời nói lạ lùng của Kiuchi. Lúc anh hỏi

anh ta có nghĩ về vụ tai nạn không, Kiuchi đã trả lời thế này, ‘Có chứ. Có
điều, cảm giác tội lỗi mờ nhạt lắm,’ rồi nói tiếp, ‘Cậu cũng thế phải
không?’

Lúc đầu hỏi, anh chẳng mấy để tâm. Anh ta thể hiện suy nghĩ người gây

ra cái chết cho Kishinaka Minae không phải chỉ có mình anh ta, và nói là
‘cảm giác tội lỗi mờ nhạt lắm’. Nhưng mà dù cho vụ tai nạn đó phức tạp
đến đâu, anh vẫn không thể hiểu nổi đầu óc của anh ta khi khẳng định như
vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.