TRƯỚC KHI NHẮM MẮT - Trang 160

Thang máy xuống đến tầng một. Shinsuke rời tòa nhà. Vẫn chưa đến hai

giờ, trên đường thấy bóng dáng của rất nhiều khách say và tiếp viên.

Đi đến chỗ taxi, anh bỗng dừng bước. Anh nhìn thấy hai người đàn ông

trong con ngõ kẹp giữa tòa nhà anh vừa bước ra và tòa nhà bên cạnh. Một
người là Kiuchi. Người còn lại không phải gã vừa ở cùng Kiuchi ban nãy.

Shinsuke lén nhìn sang đó, cố để đối phương không nhận ra mình. Trời,

lẽ nào… Anh nghĩ.

Kẻ đang nói chuyện có vẻ rất nghiêm trọng với Kiuchi đó không ai khác

là Ejima.

Tại sao lại là Ejima với Kiuchi?

Shinsuke vừa rời khỏi con ngõ vừa lắc đầu. Không thể tin được là Ejima

có quen biết với Kiuchi từ trước. Lúc Shinsuke nói muốn biết tên của người
thứ hai gây tai nạn, Ejima vờ như không hề biết người đó. Chuyện gì thế
này? Lúc anh quay đầu lại nhìn con ngõ đó, điện thoại bỗng đổ chuông.
Không phải điện thoại của Shinsuke mà là của cô gái tên Ruriko bỏ lại.
Shinsuke đi tới mép làn đường đi bộ, nhấn nút nghe.

“Vâng.” Anh nói.
Không thấy phía bên kia trả lời. Nhưng chắc chắn điện thoại đã được kết

nối. Chỉ là phía bên kia đang im lặng thôi.

“A lô. Là cô phải không? Trả lời tôi đi!” Shinsuke nói.
Cuối cùng, Ruriko cũng cất tiếng: “Bây giờ anh đang ở đâu?”
Là giọng nói đó. Giọng nói trầm buồn đầy bí ẩn. Lúc đó, máu trong cơ

thể Shinsuke như nhảy múa. Cảm giác khi chạm vào làn da cô gái đó bỗng
sống dậy.

“Ở Ginza.” Anh đáp.
“Ginza à?” Cô ngẫm nghĩ một chút. “Được đó, giờ hãy đến chỗ tôi đi!”
Đó là lời mà Shinsuke chờ đợi mãi. Vì thế anh mới luôn giữ chiếc điện

thoại đó bên người, không lúc nào rời.

“Tôi phải đến đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.