TRƯỚC KHI NHẮM MẮT - Trang 17

“Vợ?” Thứ đó không hề tồn tại trong cuộc đời Shinsuke. Nhưng anh biết

người mà bác sĩ nhắc đến là ai rồi. “Narumi đến đây rồi sao?”

“Cô ấy đợi mãi cho đến khi anh tỉnh lại đó.” Bác sĩ ra hiệu cho y tá rời

khỏi phòng.

Không lâu sau, có tiếng gõ cửa. Cửa mở ra khi bác sĩ trả lời. Theo sau cô

y tá lúc nãy, Murakami Narumi bước vào. Cô khoác hờ chiếc áo nỉ màu
trắng bên ngoài áo phông xanh nhạt, ăn mặc như thể chạy đi mua đồ ở gần
nhà.

Anh sống cùng Narumi từ hai năm về trước. Cô là tiếp viên hay dẫn

khách đến lúc Shinsuke làm ở quán bar khu Ginza. Trước đó, cô học trường
trung cấp thiết kế vì muốn thành nhà thiết kế thời trang, năm nay vừa tròn
hai mươi chín tuổi. Hình như cô làm ở quán từ lúc hai mươi tư tuổi.

“Shinsuke.” Narumi lao đến bên giường. “Anh có sao không?”

Shinsuke khẽ chuyển động cổ.
“Anh không biết chuyện gì đã xảy ra nữa.”
“Anh Shinsuke không nhớ chút gì về vụ án thì phải.” Cô y tá nói.

“Vậy sao?” Narumi nhăn nhó nhìn Shinsuke.
Bác sĩ và cô y tá giữ ý nên rời khỏi phòng. Trước khi đóng cửa, bác sĩ

còn dặn dò: “Anh đừng ngồi dậy mạnh quá nhé!”

Khi chỉ còn hai người, Narumi lại chăm chú nhìn Shinsuke. Đôi mắt

trong veo như mặt nước gợn sóng.

“May quá!” Lời nói khẽ phát ra từ đôi môi không tô son. Sắc mặt cô

trông nhợt nhạt quá!

“Em cứ lo anh Shinsuke không tỉnh lại nữa.”
Nhìn gương mặt hầu như không trang điểm của Narumi, Shinsuke nói:

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Vụ án là sao? Tại sao anh lại ở đây?”

Narumi chau mày. Đôi lông mày là thứ duy nhất cô trang điểm. Bình

thường cô hầu như không có lông mày.

“Anh thật sự không nhớ gì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.