“Hai người… Là anh ta đi với vị hôn thê đó hả?”
“Vị hôn thê của anh ta hình như là cô Uehara…”
“Đúng vậy. Cô Uehara Midori. Một cô gái đẹp.”
“Tôi thì chưa gặp bao giờ. Chỉ biết cô ấy là ái nữ của Giám đốc công ty
xây dựng Teito.”
“Đúng vậy, mọi người hay xì xào là chuột sa chĩnh gạo. Đó là một cô gái
yêu hoa, mỗi khi đến đây nhất định phải mua hoa đến. Ngay gần đây có
hàng hoa đấy.”
Vị khách ở quầy bar gọi ông chủ. Đến đây, ông ta nói: ‘Anh cứ thong thả
nhé’, rồi quay đi.
Shinsuke giơ ly Gin & Bitter lên, để ánh sáng chiếu qua nó.
Uehara Midori à?
Những thứ mà anh thu hoạch được khi đến đây hình như chỉ có vậy. Anh
lại còn chẳng biết Hán tự của Midori viết ra sao. Hình như sau vụ tai nạn,
Kiuchi đã xóa sạch gần hết mối quan hệ của anh ta.
Anh ngẫm nghĩ lại từng câu chuyện của Kashimoto và ông chủ này.
Trong số đó có một điểm vướng mắc. Những vướng mắc khá cơ bản.
Lần trước Kiuchi nói thẳng với Shinsuke rằng ‘cảm giác tội lỗi mờ nhạt
lắm’. Vậy mà Kashimoto và ông chủ này lại nói anh ta chịu cú sốc khá lớn.
Vậy, cái nào mới là cảm xúc thật sự của anh ta?
Ly cocktail cạn rồi. Đang định gọi ly nữa, nhưng anh chợt nghĩ rằng ở lại
đây thêm nữa cũng chẳng có tác dụng gì. Khi đó, cô tiếp viên tiến đến gần
bàn anh. Tay cô ta cầm thứ gì đó.
“Xin lỗi, ông chủ bảo đưa anh xem cái này.” Cô ta nói rồi đặt lên bàn
một quyển ảnh.
Shinsuke nhìn ra quầy bar.
“Đây là ảnh nhóm Kiuchi lúc đến Kuru-jingu lần cuối cùng.” Ông chủ
nói.
“Vậy sao?” Shinsuke mở quyển ảnh ra.