TRƯỚC KHI NHẮM MẮT - Trang 43

“Có chuyện gì sao?” Shinsuke hỏi.
Đúng như dự đoán, gương mặt người đàn ông chuyển sang hồ hởi.

“Thật ra tôi làm cùng công ty với Reiji, đồ đạc của cậu ấy vẫn để ở chỗ

làm nên tôi mang đến gửi trả. Tôi định đưa cho bảo vệ nhưng hình như bảo
vệ hiếm khi đến đây.”

“Vậy à?”
“Khó quá. Tính sao bây giờ?” Người đàn ông vò đầu bứt tai, quay lại

nhìn căn hộ của Reiji rồi lại nhìn xuống cái túi mình đang cầm. “Đặt trước
cửa phòng cũng không được đâu nhỉ?”

“Công ty ông sản xuất ma nơ canh à?” Nhớ lại lời nói của Kozuka,

Shinsuke hỏi.

“Đúng vậy. Reiji kể cho cậu hả?” Gương mặt người đàn ông rạng rỡ.

“Tôi làm công việc giống cậu ấy, là vẽ mặt.”

“Mặt á?”

“Mặt ma nơ canh ấy.” Người đàn ông lôi một quyển sách mỏng từ trong

túi ra, chìa về phía Shinsuke cho anh xem cái bìa. “Đây, tôi vẽ cái này.”

Bức ảnh trên bìa chỉ chụp từ cổ ma nơ canh trở lên. Lông mày, môi,

tròng mắt được vẽ tỉ mẩn trên làn da trắng toát. Mái tóc đen, đôi mắt hơi ti
hí khiến ta liên tưởng đến người Nhật.

“Đẹp thật đấy!” Shinsuke nói.

“Tác phẩm mang niềm tự hào của tôi đấy.” Người đàn ông gấp cuốn sách

lại.

“Tùy người vẽ khác nhau mà gương mặt ma nơ canh khác nhau nhỉ? Ví

dụ như biểu cảm trên gương mặt ấy.”

“Đúng vậy. Khác nhau hoàn toàn chứ. Mỗi người lại có một gu riêng.

Cùng một người vẽ, tùy tâm trạng sẽ vẽ ra những gương mặt khác nhau.”

“… Reiji là người vẽ ra gương mặt thế nào?”
“Cậu ta thuộc típ cá tính, không phải vẽ gương mặt đầy đủ mắt mũi mồm

là xong mà còn thể hiện chút tật xấu, vẽ các gu khác nhau tùy sở thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.