TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 124

gì đó không liên quan tới hát nhé.”

Tôi nghĩ một chút.

“À... được rồi, ừm... anh có thấy đôi giày của tôi hôm nọ không?”

“Khó mà không thấy.”

“Ừm, mẹ tôi cho rằng thói quen đi giày kỳ cục của tôi có từ khi tôi lên

ba.

Hồi đó mẹ mua cho tôi một đôi ủng màu xanh ngọc sáng lấp lánh - khi

ấy một đôi ủng như vậy là khá lạ lùng - trẻ con thường chỉ đi ủng màu xanh
lá cây, hoặc màu đỏ nếu gặp may. Mẹ kể từ hôm bà mang đôi ủng đó về là
tôi chẳng bao giờ chịu cởi ra. Tôi đi ủng khi đi ngủ, đi tắm, tới nhà trẻ trong
suốt cả mùa hè ấy. Trang phục yêu thích của tôi là đôi ủng lóng lánh đó và
chiếc quần bó ong nghệ.”

“Quần bó ong nghệ ư?”

“Sọc vàng sọc đen ấy mà.”

“Hay gớm.”

“Nó hơi nhám.”

“À, phải thôi. Nghe đã thấy sợ rồi.”

“Có thể với anh thì nghe sợ đấy, nhưng Will Traynor ạ, điều ngạc nhiên

là không phải cô gái nào cũng ăn mặc chỉ để làm hài lòng đàn ông.”

“Vớ vẩn.”

“Không, không hề.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.