TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 134

“Không phải kiểu im lặng này. Nó làm tôi lo.”

“Tôi không sao đâu,” tôi nói. Rồi tiếp, “Chỉ là chuyện bạn trai thôi mà,

nếu anh thực sự muốn biết.”

“À,” anh nói. “Ông Chạy chứ gì.”

Tôi mở to mắt, chỉ để xem có phải anh đang châm chọc tôi.

“Có chuyện gì vậy?” anh nói. “Thôi nào, kể cho Chú Will đi.”

“Không đâu.”

“Mẹ tôi sẽ để những người lau chùi chạy tới chạy lui ở đó như những

người mất trí trong ít nhất một giờ đồng hồ nữa. Cô sẽ phải kể chuyện gì đi
chứ.”

Tôi kéo người ngồi thẳng dậy, rồi quay mặt nhìn anh. Xe lăn của anh có

một nút điều khiển nâng chỗ ngồi lên khiến anh có thể cao hơn người ta cả
cái đầu.

Anh ít khi sử dụng nó, vì nó thường khiến anh chóng mặt, nhưng giờ

đây nó đang hoạt động. Tôi thực sự phải ngước nhìn anh.

Tôi kéo áo khoác quanh người, rồi liếc nhìn anh. “Được rồi, thế thì anh

muốn biết gì nào?”

“Hai người đã quen nhau bao lâu rồi?” anh hỏi.

“Hơn sáu năm.”

Anh tỏ vẻ ngạc nhiên. “Lâu quá nhỉ.”

“Phải,” tôi nói. “Lâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.