TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 418

Anh gượng cười.

Tôi ngồi xuống và nhìn xuống bàn.

Rồi tôi mỉm cười. “Nhìn ngon quá,” tôi nói.

Patrick thực sự có thể làm 101 món với ức gà tây.

Chúng tôi ăn salad rau, salad pasta, salad hải sản và một loại salad trái

cây nhập khẩu mà anh đã chuẩn bị để làm món tráng miệng, tôi uống rượu
trong khi anh nhất định uống nước suối. Mất một lúc lâu chúng tôi mới bắt
đầu thư giãn.

Ở đó, trước mặt tôi, là một Patrick mà tôi đã quen biết từ lâu. Anh vui

tính, quan tâm. Anh cảnh cáo bản thân nghiêm khắc tới độ anh không nói
một từ nào về chạy hoặc marathon, anh phì cười mỗi khi nhận ra câu
chuyện đang lái về hướng đó. Tôi cảm thấy bàn chân anh chạm bàn chân
tôi dưới gầm bàn, chân chúng tôi quấn vào nhau, và dần dần tôi thấy những
cảm giác nặng nề khó chịu bắt đầu tan khỏi lồng ngực.

Em gái tôi nói đúng. Cuộc đời tôi đã trở nên kỳ lạ và mất liên kết với tất

cả mọi người tôi quen - hoàn cảnh éo le của Will và những bí mật của anh
đã phủ chụp lấy tôi. Tôi phải đảm bảo rằng tôi không đánh mất phần còn lại
của mình.

Tôi bắt đầu cảm thấy có lỗi khi nghĩ tới cuộc nói chuyện ban chiều với

em gái. Patrick sẽ không để tôi đứng dậy chứ đừng nói gì tới giúp anh rửa
đĩa.

Mười một giờ mười lăm anh đứng dậy, đưa bát đĩa vào khu vực bếp và

bắt đầu bật máy rửa bát. Tôi ngồi yên, nghe anh nói chuyện với tôi qua lối
cửa nhỏ. Tôi xoa nắn bả vai, cố xóa tan những nặng nhọc dường như đã đè
chặt lên đó. Tôi nhắm mắt, cố thả mình vào việc đó, thế nên phải mất mấy
phút tôi mới nhận ra cuộc trò chuyện đã kết thúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.