TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 445

“Không. Tôi muốn cậu ấy sống.”

“Nhưng...”

“Nhưng tôi muốn cậu ấy sống nếu cậu ấy muốn sống. Nếu cậu ấy không

muốn mà cứ ép buộc cậu ấy tiếp tục, thì cô, tôi - dù chúng ta yêu thương
cậu ấy tới thế nào - chúng ta chỉ trở thành một nhóm người khốn kiếp nữa
cướp đi quyền lựa chọn của cậu ấy.”

Những lời Nathan nói vang vọng trong không gian yên ắng. Tôi gạt một

giọt nước mắt lăn tròn trên má và cố hạ nhịp tim xuống mức bình thường.
Nathan, rõ ràng là ngại ngùng khi thấy tôi khóc, đưa tay gãi gãi trên cổ, rồi
một phút sau lặng lẽ đưa cho tôi một mẩu khăn giấy.

“Tôi không thể cứ thế để chuyện đó xảy ra được, Nathan.”

Ông không nói gì.

“Tôi không thể.”

Tôi nhìn trân trân tấm hộ chiếu của tôi đặt trên bàn bếp. Trên đó dán

một bức ảnh khủng khiếp. Trông nó như một người hoàn toàn khác. Một
người mà cuộc đời và cách sống có lẽ thật sự chẳng có gì giống với cuộc
đời và cách sống của tôi. Tôi nhìn nó chằm chằm, suy nghĩ.

“Nathan?”

“Sao?”

“Nếu tôi có thể sửa thành một kiểu đi du lịch khác, một kiểu mà bác sĩ

sẽ cho phép, ông vẫn đi cùng chứ? Ông vẫn giúp tôi chứ?”

“Tất nhiên tôi sẽ giúp.” Ông đứng dậy, rửa tách rồi quàng ba-lô lên vai.

Ông quay mặt lại phía tôi khi sắp ra khỏi bếp. “Nhưng tôi phải nói thật,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.