TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 457

gian tôi quen anh.

“Cậu ấy khá lên quá nhỉ?” Nathan nói khi gặp tôi bên bàn buffet.

“Vâng, tôi nghĩ đúng là thế.”

“Cô biết không...” Nathan ghé lại gần tôi, e ngại Will thấy chúng tôi

đang nói chuyện về anh “... tôi cứ nghĩ đi chơi nông trang và phiêu lưu sẽ
rất tuyệt.

Nhưng nhìn cậu ấy lúc này xem, tôi không thể không nghĩ nơi này đã

làm được nhiều hơn.”

Tôi không nói với ông điều tôi đã quyết định hôm đầu tiên, khi chúng

tôi nhận phòng, lòng tôi thắt lại vì lo lắng, cứ tính toán xem được mấy ngày
thì tôi phải trở về nhà. Tôi phải cố từng ngày trong mười ngày ấy để quên
đi tại sao chúng tôi lại ở đây - hợp đồng sáu tháng, tờ lịch đánh dấu cẩn
thận, mọi thứ đã xảy ra trước đó. Tôi phải sống trọn vẹn cho khoảnh khắc
này và cố khích lệ Will sống tương tự. Tôi phải thật hạnh phúc, với hy vọng
Will cũng cảm thấy như thế.

Tôi lấy cho mình thêm một miếng dưa nữa, và mỉm cười. “Thế lát nữa

chúng ta làm gì? Karaoke nhé? Hay tai ông chưa hồi phục sau đêm qua?”

Vào tối thứ tư ở đây, Nathan thông báo với chỉ một chút xíu ngượng

ngùng rằng ông có cuộc hẹn hò. Karen là một phụ nữ người New Zealand
trú ở khách sạn kế bên, và ông đã đồng ý đi xuống phố với cô.

“Chỉ để canh chừng cho cô ấy thôi. Cô cậu biết đấy... Tôi không chắc

đây là một nơi hợp lý để cô ấy đi một mình.”

“Không,” Will nói, gật đầu ra chiều hiểu biết. “Ông mới nghĩa hiệp làm

sao, Nate.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.