TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 459

Đêm đó chúng tôi đưa anh vào phòng tôi, Nathan đỡ anh lên giường và

cho anh thuốc trong khi Karen chờ trong quán bar. Tôi vào phòng tắm thay
quần lót và áo sơ-mi, rồi mở cửa phòng tắm, cắp gối dưới nách và phóc lên
ghế sofa. Tôi có cảm giác Will đang nhìn mình chăm chú, đột nhiên tôi
thấy ngượng khi nghĩ suốt một tuần trước tôi cứ mặc bikini lượn lờ trước
mặt anh. Tôi thả gối xuống tay ghế sofa.

“Clark?”

“Sao cơ?”

“Em không phải ngủ ở đó đâu. Cái giường này đủ rộng cho cả một đội

bóng đấy.”

Vấn đề là tôi thậm chí không nghĩ tới chuyện đó. Nhưng sự tình quả là

như thế. Có lẽ những ngày dài gần như trần trụi trên bãi biển đã khiến
chúng tôi thả lỏng hơn một chút. Có thể đó là vì ý nghĩ ở bên kia tường
Nathan và Karen đang cuộn vào nhau như một cái kén. Có thể chỉ là tôi
muốn gần anh. Tôi bước tới bên giường, rồi bỗng nhiên một tiếng sét vang
lên. Những tia chớp lóe sáng, ai đó ré lên bên ngoài. Chúng tôi nghe thấy từ
phòng bên kia, Nathan và Karen cười phá lên.

Tôi đi lại cửa sổ kéo rèm xuống, cảm thấy gió bất ngờ nổi lên, nhiệt độ

bỗng nhiên hạ thấp. Ngoài biển bão đang đổ xuống. Những tia chớp chói
lòa chiếu sáng cả bầu trời trong thoáng chốc, thế rồi chừng như để tỏ rõ
hơn, mưa rào rào như trút nước xuống mái căn nhà gỗ nhỏ của chúng tôi,
dữ dội tới mức thoạt đầu tôi chẳng còn nghe được tiếng gì khác.

“Để em kéo cửa chớp lại,” tôi nói.

“Không, đừng.”

Tôi quay người lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.