TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 501

như băng cuốn, còn Lou, loạng choạng và bối rối, đã xuống tới nửa cầu
thang chợt quay lại nắm vai tôi.

“Nếu bà ấy ghét chị thì sao?”

“Giọng bà ấy không có vẻ gì là ghét chị.”

“Nhưng nếu đám nhà báo đang vây họ ở đó thì sao? Nếu họ nghĩ tất cả

là lỗi của chị thì sao?” Mắt chị mở to sợ hãi. “Sẽ thế nào nếu bà ấy gọi để
bảo anh ấy đã thực hiện xong rồi?”

“Ôi, vì Chúa, Lou. Một lần trong đời thôi, hãy bình tĩnh. Chị chưa gọi

thì làm sao biết được điều gì. Gọi cho bà ấy. Cứ gọi đi. Chị chẳng có lựa
chọn chết tiệt nào nữa đâu.”

Tôi quay lại phòng tắm để giải phóng cho Thomas. Tôi nhét nó vào bộ

pyjama, bảo với nó rằng bà ngoại có một chiếc bánh quy cho nó nếu nó
chạy thật nhanh vào bếp. Rồi tôi ló đầu ra khỏi cửa phòng tắm để nhìn chị
tôi nghe điện thoại dưới sảnh.

Chị quay lưng lại phía tôi, một bàn tay vuốt tóc sau đầu. Chị đưa một

bàn tay ra để trấn an bản thân.

“Vâng,” chị nói. “Tôi hiểu.” Rồi nói thêm, “Được rồi.”

Sau một khoảng ngừng, “Vâng.”

Chị nhìn xuống chân cả một phút sau khi gác máy.

“Sao rồi?” tôi nói.

Chị ngước nhìn lên như thể chị chỉ vừa mới nhìn thấy tôi ở đó, rồi chị

lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.