TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 513

Tôi sẽ làm gì nếu Katrina cứ khăng khăng rằng nó có quyền làm việc

tương tự?

Căn phòng sáng sủa thoáng đãng, giống như một phòng sinh hoạt của

gia đình thượng lưu. Sàn nhà lát gạch, trải thảm đắt giá, cuối phòng có một
bộ sofa hướng ra khu vườn nhỏ. Tôi chẳng biết phải nói gì. Quả là một
cảnh tượng trần tục vô cùng kỳ quái, ba người họ ngồi đó, như thể là một
gia đình đang cố nghĩ xem hôm nay nên đi tham quan ở đâu.

Tôi quay về phía giường. “À,” tôi nói, túi xách vẫn ở trên vai, “tôi cho

rằng dịch vụ phòng không được tốt lắm phải không?”

Ánh mắt Will khóa mắt tôi, và bất chấp mọi thứ, bất chấp mọi nỗi sợ

hãi, sự thật rằng tôi đã nôn hai lần, rằng tôi cảm thấy như đã không ngủ cả
năm nay, tôi bất chợt thấy vui vì đã đến. Không phải vui, mà là nhẹ nhõm.
Như thể tôi đã cắt bỏ được phần đau đớn, muộn phiền trong bản thân, vứt
nó đi.

Rồi anh mỉm cười. Thật đáng yêu, nụ cười của anh - chầm chậm, đầy

nhận thức.

Thật kỳ lạ, tôi thấy mình mỉm cười lại. “Phòng đẹp quá,” tôi nói, rồi đột

nhiên nhận ra đó là một bình luận ngớ ngẩn. Tôi thấy Georgina Traynor
nhắm mắt, và tôi đỏ mặt.

Will quay sang mẹ anh. “Con muốn nói chuyện với Lou. Được không

ạ?”

Bà cố mỉm cười. Tôi thấy một triệu điều trong ánh mắt bà nhìn tôi khi

ấy - nhẹ nhõm, biết ơn, một thoáng cay đắng vì phải đứng ngoài trong
những phút ngắn ngủi ấy, có lẽ thậm chí còn có chút hy vọng rằng sự xuất
hiện của tôi sẽ mang ý nghĩa gì đó, rằng số phận này có thể sẽ rẽ ngoặt.

“Tất nhiên rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.