TRƯỜNG AN CỔ Ý TẬP 1 - Trang 33

Bùi Hồng Linh sửng sốt, cho là mình đã nghe lầm. Quay đầu nhìn,

dưới ánh nắng mặt trời trong sân, chỉ có mỗi lão nhân râu tóc bạc xác xơ
ấy. Nàng cười khổ, mình đã quá khát khao có người giúp đỡ, cho nên mới
có thể sinh ra chứng ảo thanh. Nghĩ như vậy, nàng liền định quay đầu trở
lại.

Lão nhân nọ bỗng lấy cây gậy trúc gõ gõ xuống đất. Bùi Hồng Linh

kinh ngạc, chỉ thấy ông ấy dùng gậy trúc trỏ về bãi cỏ rậm rạp phía trước
sảnh. Nơi ấy dường như có đặt một thứ gì đó, giống như bảng hiệu,
nghiêng nghiêng lộ ra một góc từ trong lùm cỏ. Bùi Hồng Linh nghi ngờ đi
tới, nhẹ nhàng tách đám cỏ dại ra, xem đó là cái gì. Rồi nàng nhìn thấy một
cái bảng hiệu đen bóng rất cũ kỹ. Nước sơn trên bề mặt đã tróc, mấy chữ
màu vàng càng sờn bong nhiều hơn, nhưng nhìn cẩn thận, vẫn có thể nhận
ra bốn chữ lớn như rồng bay phượng múa:"Uy Chính tiêu cục!"

"Uy Chính tiêu cục?"

...Bùi Hồng Linh ngạc nhiên, hình như có ấn tượng mơ mơ hồ hồ.

Nàng cố gắng nhớ lại, bản thân tựa như đã quay trở về lúc bốn tuổi: Khi đó
nàng đã hiểu chuyện, là thiên kim nhỏ của gia đình Bùi thượng thư. Sinh
nhật nàng năm ấy, bà ngoại ở Tương Dương xa xôi đã gửi quà tặng cho
nàng, áp tải quà tặng dường như chính là người của 'Uy Chính tiêu cục'. Lá
tiêu kỳ của bọn họ chữ màu vàng nổi bật lên giữa nền đen, nét chữ rất đẹp.
Bùi thượng thư giỏi về thư pháp, mà khi ấy còn phải khen ngợi, cho nên
Bùi Hồng Linh vẫn nhớ rõ. Nàng nhớ đó là tiêu cục danh tiếng nhất trong
thành Trường An hai mươi lăm năm trước. Võ công của vị sư phụ trong cục
thậm chí được kể như thần thoại ở trong thành.

Nhưng tấm bảng này, cùng những chữ trên bề mặt nó, sau hai mươi

lăm năm, thế nào lại để nàng tìm thấy bên trong một cái sân nhỏ hoang vu
ở Lâm Đồng, cách Trường An cả trăm dặm đường vậy?

...Uy Chính tiêu cục?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.