TRƯỜNG AN CỔ Ý TẬP 1 - Trang 42

tiếng dao sắc cưa xương, tiếng búa rìa chặt mạnh. Tiểu Trĩ nghe mà sợ tái
mặt.

Dư Quả Lão tự cầm cương, dường như rất quen thuộc với con đường

này. Phi nước đại được một quãng, bỗng nhiên lão nhân giật dây cương bên
trái, con ngựa liền rẽ vào một thung lũng phía bên trái. Chạy vào đến bên
trong thung lũng, Dư lão một tay ghìm cương, con ngựa theo lệnh dừng lại.
Lão nhân vội vàng nói:"Xuống xe."

Hành động của Bùi Hồng Linh cũng trở nên nhanh nhẹn. Nàng ôm

Tiểu Trĩ, nhảy mạnh tới trên một cây cổ thụ. Nàng hỏi:"Con có sợ không?"

Tiểu Trĩ lắc đầu. Dư Quả Lão cũng đã nhảy xuống, dắt Bùi Hồng Linh

đến đằng sau một cái cây, rồi đưa cho nàng một thanh dao găm, đoạn kéo ra
nhiều sợi dây thừng từ trong lỗ cây, nói nhanh:"Lát nữa ta nói một tiếng
'chặt', phu nhân cứ theo thứ tự mỗi lần chặt một sợi. Chuyện này rất quan
trọng, phải chú ý nhé!"

Bùi Hồng Linh gật đầu. Đây là lần đầu tiên nàng cầm dao. Dư Quả

Lão bế Tiểu Trĩ đặt lên cành cây, còn mình thì nhảy về trong thung lũng.
Bùi Hồng Linh cẩn thận quan sát, phát hiện ra trong thung lũng không ngờ
có một thao trường nhỏ. Nàng đâu biết, đấy chính là nơi huấn luyện các
tiêu đầu trẻ của "Uy Chính tiêu cục" năm xưa. Dư lão tự biết không thể
thoát khỏi đeo bám của "Đông Mật ngũ sát", cho nên đã bỏ qua đường lớn,
muốn dẫn dụ bọn chúng đến nơi này quyết chiến một trận.

Thung lũng này hẻo lánh, bí mật. Dư Quả Lão nhìn bốn phía xung

quanh thao trường. Binh khí năm xưa giờ đều đã hư hỏng cả rồi, chỉ còn dư
lại trơ trọi một thanh đao lớn mặt trên bám đầy gỉ sét nặng nề, đang rung
rinh đứng đó. Dư Quả Lão cảm thấy mình cũng đã già như cây đao đó vậy,
liệu ông có gắng gượng qua được cuộc chiến này hay không? Dư lão cũng
không biết. Liếc nhìn Tiểu Trĩ trên cành cây, ông tin tưởng: Đao dẫu cũ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.