TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 236

Tôi không phải đi cùng cậu thường xuyên như tôi đã lo sợ. Cuộc chiến

càng kéo dài, thì nó dường như càng ít quan trọng hơn để khua từng người
Hy Lạp ra khỏi lều. Tôi không phải là một hoàng tử, với thanh danh có thể
bị đe doạ. Tôi không phải một người lính, bị trói buộc bởi sự phục tùng, hay
một vị anh hùng mà việc thiếu vắng kĩ năng của anh ta trên chiến trận sẽ bị
nhận ra. Tôi là một kẻ bị trục xuất, một người không có địa vị hay vị trí gì.
Nếu Achilles thấy hợp lí khi để tôi lại, thì đó là việc của riêng cậu.

Sự có mặt của tôi ở chiến trường giảm xuống còn năm ngày, rồi ba, rồi

một lần mỗi tuần. Rồi chỉ khi Achilles gọi tôi đi. Chuyện ấy không thường
xuyên xảy ra. Phần lớn thời gian cậu hài lòng khi đi một mình, lăn lội ra đó
và chiến đấu chỉ vì bản thân mình. Nhưng có lúc này lúc nọ cậu chán phải
cô đơn và xin tôi đi với cậu, khoác lên giáp da thuộc hồ cứng mồ hôi với
máu và leo qua đống người cùng cậu. Để chứng kiến phép màu nơi cậu.

Có đôi khi, trong lúc ngắm cậu, tôi sẽ bắt gặp một khoảng đất vuông vắn

mà không binh lính nào bước vào. Khoảng đất ấy sẽ ở gần Achilles, và nếu
tôi nhìn nó chằm chằm, nơi ấy sẽ sáng lên, rồi sáng lên nữa. Cuối cùng nó có
thể sẽ miễn cưỡng hé lộ bí mật của mình: một người phụ nữ, trắng như Tử
Thần, cao hơn những binh lính nhọc nhằn quanh bà. Dù có bắn ra thế nào,
máu cũng không vấy lên lớp váy xám nhạt. Đôi chân trần của bà dường như
không chạm đất. Bà không giúp con trai mình; bà không cần làm vậy. Chỉ
nhìn ngắm, giống tôi, với đôi mắt to đen láy. Tôi không đọc được vẻ mặt bà;
có thể là hài lòng, hay đau buồn, hay chẳng gì cả.

Ngoại trừ lúc bà quay lại và thấy tôi. Mặt bà méo mó vì ghê tởm, và môi

bà vén lên để lộ răng. Bà rít lên như rắn, và biến mất.

Ở bên cậu trên chiến trường, tôi vững vàng hơn, như có được đôi chân

của một thuỷ thủ. Tôi đã có thể trọn vẹn nhìn ra những người lính khác,
không còn chỉ có bộ phận cơ thể, da thịt bị đâm chém, giáp đồng. Tôi thậm
chí còn có thể chạy bộ, vẫn được che chở trong vùng an toàn dưới sự bảo hộ
của Achilles, dọc các vùng chiến, tìm kiếm những vị vua khác. Gần chúng
tôi nhất là Agamemnon giỏi-dùng-giáo, luôn ở phía sau đội hình đồ sộ của
những binh lính Mycenae cấp cao. Từ vùng an toàn đó lão sẽ gào thét ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.