TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 288

Agamemnon trả giá. Chúng ta sẽ làm vậy. Mình sẽ giúp cậu, mình thề đấy.
Nhưng không phải như thế này. Không danh tiếng nào xứng đáng cho việc
cậu làm hôm nay.”

Cậu lại quay đi và im lặng. Tôi nhìn chằm chằm tấm lưng câm nín của

cậu. Tôi ghi nhớ từng nếp gấp trên tunic của cậu, từng hạt muối khô và cát
dính trên da cậu.

Khi cuối cùng cậu cũng lên tiếng, giọng cậu mệt mỏi, và buông bỏ, cậu

cũng chẳng biết phải nổi giận với tôi thế nào. Chúng tôi như hai khúc gỗ ẩm
không bén được lửa.

“Vậy là xong rồi chứ? Nàng ta đã an toàn? Hẳn phải vậy rồi. Không thì

cậu đã không trở về.”

“Ừ. Nàng an toàn rồi.”
Một hơi thở mỏi mệt. “Cậu là một người vĩ đại hơn mình.”
Chút hi vọng le lói. Chúng tôi đã gây ra những vết thương cho người kia,

nhưng chúng không trí mạng. Briseis sẽ không bị làm hại, Achilles sẽ nhớ
lại bản thân, và cổ tay tôi sẽ lành lại. Sau chuyện này sẽ có thời gian, và sau
đó sẽ còn nhiều thời gian nữa.

“Không,” tôi nói. Tôi đứng dậy và tới bên cậu. Tôi đặt tay lên hơi ấm trên

da cậu. “Không phải đâu. Hôm nay cậu đánh mất bản thân. Và giờ cậu đã trở
lại rồi.”

Vai cậu nâng lên và hạ xuống theo một hơi thở dài. “Đừng nói vậy,” cậu

nói, “cho tới khi cậu nghe hết những việc mình đã làm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.