TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 293

Tôi quay sang Briseis. Tôi đã học được chút ngôn ngữ của nàng, và giờ

tôi sẽ dùng thứ tiếng ấy.

“Nàng thật sự ổn chứ?”
“Tôi ổn,” nàng trả lời, bằng giọng Anatolia cao vút du dương. “Việc này

sẽ kéo dài bao lâu nữa?”

“Ta không biết,” tôi nói. Và tôi không biết thật. Cần bao nhiêu lửa thì sắt

thép mới đủ mềm mỏng để uốn nắn? Tôi nghiêng tới trước và dịu dàng hôn
lên má nàng. “Ta sẽ sớm quay lại,” tôi nói bằng tiếng Hy Lạp.

Nàng gật đầu.
Agamemnon nhìn theo tôi khi tôi rời đi. Tôi nghe thấy lão hỏi, “Hắn nói

gì với ngươi?”

Tôi nghe thấy nàng trả lời, “Anh ấy khen váy tôi đẹp.”

SÁNG HÔM SAU, tất cả những vị vua khác hành quân cùng đội quân

của họ đi đánh quân Troy; đội quân Phthia không đi theo. Achilles và tôi
ngồi lại khá lâu vào bữa sáng. Sao lại không nhỉ? Chúng tôi chẳng có việc gì
khác để làm. Chúng tôi có thể bơi, nếu muốn, hay chơi đùa ở những vùng
nông hoặc dành cả ngày thi chạy. Chúng tôi đã không được vui vẻ tuyệt đối
thế này kể từ lúc rời núi Pelion.

Nhưng lại chẳng có cảm giác vui vẻ gì. Mọi thứ đều như đang nín thở,

như con đại bàng lơ lửng trước khi lao xuống. Vai tôi gù xuống, và tôi không
thể ngăn bản thân nhìn dọc bãi biển trống vắng. Chúng tôi đang đợi xem các
vị thần sẽ làm gì.

Chúng tôi đã không phải đợi lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.