TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 344

sững trước mặt, bóng đen lảng vảng trên chiến trường, khuôn mặt rùng rợn
chán nản kết liễu hết người này tới người khác. Tôi thấy rằng cậu bé chẳng
có cơ thắng nổi, đôi mắt lấp lánh của cậu, cái cằm gan dạ hếch lên. Mũi giáo
đâm vào điểm mềm mại gồ lên trên cổ cậu, và chất lỏng phun lên như mực,
màu của nó phai nhạt trong ánh chiều tà xung quanh tôi. Cậu bé ngã xuống.

BÊN TRONG NHỮNG BỨC TƯỜNG THÀNH TROY, một cung tên

được nhanh chóng căng lên trên đôi tay vội vã. Một mũi tên được chọn ra,
và đôi chân quyền quý nhanh chóng leo cầu thang lên một toà tháp nghiêng
mình trên chiến trường đầy những người đã và đang chết. Đến nơi một vị
thần đang đợi.

Paris dễ dàng tìm được mục tiêu của mình. Người kia di chuyển chậm

chạp, như một con sư tử đã trở nên thương tật và ốm yếu, nhưng mái tóc
vàng của cậu không lẫn đi đâu được. Paris tra tên vào cung.

“Ta phải ngắm vào đâu? Ta nghe nói rằng cơ thể hắn là bất khả xâm

phạm. Ngoại trừ…”

“Hắn là phàm nhân,” Apollo nói. “Không phải thần. Bắn hắn là hắn chết

thôi.”

Paris ngắm bắn. Vị thần chạm ngón tay lên đuôi mũi tên. Rồi ngài thổi ra

một hơi - như thể thổi tung bông bồ công anh, như đẩy con thuyền đồ chơi
ra giữa mặt nước. Và mũi tên bay, thẳng và lặng im, theo một đường vòng
cung tròn trịa đi xuống, hướng vào lưng Achilles.

Achilles nghe thấy rung động mơ hồ của mũi tên đang bay một giây trước

khi nó trúng đích. Cậu hơi quay đầu ra sau, như thể nhìn nó vút tới. Cậu
nhắm mắt lại và cảm nhận đầu tên xuyên qua da thịt, đâm thủng cơ bắp dày
dặn, chui rúc qua những xương sườn đan xen của cậu. Rồi, cuối cùng, là tới
trái tim. Máu phun ra giữa hai vai, đen ngòm và trơn trượt như dầu. Achilles
mỉm cười khi mặt cậu chạm đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.