TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 83

Giọng Achilles thờ ơ vang lên trong bóng đêm. “Mẹ có nói tại sao không

ạ?”

“Bà không nói.”
Tôi nhắm mắt lại. Ít ra tôi sẽ không phải mất mặt trước Chiron, khi

chuyện trên bãi biển hôm ấy không được kể ra. Nhưng đó chỉ là chút an ủi
cỏn con mà thôi.

Chiron nói tiếp, “Ta cho rằng con đã biết ý bà ấy thế nào về chuyện này.

Ta không thích bị lừa dối.”

Mặt tôi đỏ bừng, và tôi cảm thấy mừng vì trời đã tối. Giọng ngài nhân mã

nghe nghiêm khắc hơn khi trước.

Tôi hắng giọng, họng khàn đặc và bỗng nhiên khô rang. “Con xin lỗi,” tôi

thấy mình lên tiếng. “Đó không phải là lỗi của Achilles. Con tự mình đến
đây. Cậu ấy không biết con sẽ đến. Con đã không nghĩ…” Tôi khựng lại.
“Con đã mong là bà ấy không để ý.”

“Con đã rất ngu ngốc.” Mặt Chiron chìm trong bóng tối.
“Thầy Chiron...” Achilles đánh bạo mở miệng.
Ngài nhân mã giơ một bàn tay lên. “Sự thật là, lời nhắn tới vào sáng nay,

trước khi cả hai đứa tới đây. Nên bất chấp sự ngu ngốc của hai đứa, ta đã
không mắc lừa.”

“Thầy đã biết trước ạ?” Đó là lời của Achilles. Tôi sẽ không đời nào nói

năng bạo dạn thế. “Vậy thầy đã quyết định rồi ư? Thầy sẽ bỏ qua lời nhắn
của mẹ con sao?”

Giọng Chiron bắt đầu có chút không hài lòng. “Bà ấy là một nữ thần,

Achilles, và còn là mẹ con nữa. Con coi nhẹ mong muốn của bà vậy ư?”

“Con tôn trọng mẹ, thưa thầy Chiron. Nhưng mẹ đã sai trong việc này.”

Tay cậu siết chặt tới nỗi tôi thấy được gân tay nổi lên, dù là trong ánh sáng
lờ mờ.

“Và tại sao bà lại sai, Pelides?”
Tôi nhìn cậu trong màn đêm, dạ dày quặn thắt lại. Tôi không biết cậu sẽ

nói gì.

“Mẹ cho rằng…” Cậu ngập ngừng một lúc, và tôi gần như nín thở. “Rằng

cậu ấy là một người phàm và không phù hợp để làm bạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.