TRƯỜNG ĐỜI - Trang 120

việc buôn bán ông đã nhiều kinh nghiệm lắm. Gia dĩ ông lại có đởm lực, có
thể thay tôi được. Tôi đi thầu, năm nay ngoại ba mươi năm, tôi biết người
lắm, cứ chịu khó giúp tôi. Tôi biết ông có thể đương được những việc lớn
lao. Xong việc này, biết đâu ta chẳng còn làm với nhau nhiều việc nữa. Ông
đừng từ chối, tôi sẽ chẳng để cho ông thiệt đâu. Sự hạnh ngộ này may cả
cho ông và cả cho tôi.

Trọng Khang ngần ngừ một lát:

- Cụ có lòng tin mà giao cho như thế, tôi thật cảm kích khôn cùng.

Nhưng có điều này, tôi cần phải thưa thực. Trước kia, tôi cũng có ít vốn,
chẳng may cái số long đong bị phá sản phải đi làm công. Như tôi đã thưa
với cụ hôm đầu, tôi theo cụ là hy vọng có một ngày kia bao thầu lại của cụ
một đoạn đường mà làm. Bây giờ đoạn cuối chưa làm, mà lại san cu-ly.
Bây giờ cụ cho tôi mộ cu-ly bao thầu lại đoạn ấy thì...

Ông Nam Long ngắt lời ngay:

- Ông đã nói thật thì tôi cũng lại nói thật. Bây giờ, tôi cần đến ông nhiều

lắm. Không khi nào tôi để cho ông đi làm riêng. Trước kia, tôi định bụng
chỉ về Hà Nội lấy tiền rồi lại lên ngay vì tôi biết cái công việc lớn như thế
này, khó lòng có thể giao cho ai được. Thì đấy ông xem bao nhiêu thư ký
và người nhà, tôi mang lên đấy. Họ chỉ có thể làm những công việc phụ mà
thôi. Và có đứng đầu, chẳng qua chỉ có thể đứng đầu những công việc nhỏ.
Thôi, tôi tính thế này thì ông cũng không thiệt và cũng như là ông làm cho
ông. Lãi trong cái công việc này, trừ chi phí đi, tôi sẽ chia cho ông mười
lăm phần trăm. Ông cố làm, lãi nhiều thì ông cũng được nhiều. Nếu ông
bằng lòng thì mai tôi sẽ làm giấy cho ông.

- Cụ nghĩ thế thì cháu được đội ơn cụ biết mấy. Cần gì phải giấy má, một

lời nói của cụ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.