TRƯỜNG ĐỜI - Trang 124

- Việc gì đến anh đấy.

Trọng Khang mở gói thư, lục lấy ba bức, rồi đi về phía giường. Một bức

của Khôi và hai bức của em gái. Bức thứ nhất, em gái chàng trách chàng
gặp tai biến như thế mà giấu không cho biết. Bức này gửi trước khi nhận
được thư của Trọng Khang báo tin cái bè vỡ, đã phải buộc lòng đi làm
công. Bức thứ hai có năm cái măng-đa hai trăm (ở những nhà dây thép nhỏ,
người ta chỉ có quyền gửi một cái măng-đa nhiều nhất là hai trăm) và cái
tin Lan đã đi lấy chồng.

Trọng Khang không yêu Lan, nên sự Lan đi lấy chồng không làm cho

chàng đau đớn, nhưng chàng buồn vì nhân tình thế cố. Chàng đọc bức thư
mà không cầm được thở dài.

Anh cả yêu quý.

Em nhận được thư của anh ngày hôm nay nói anh phải đi làm công cho

người ta, mà em ứa hai hàng nước mắt. Anh đi làm công? Cứ nghĩ anh bị
người ta sai khiến mà em thấy ruột em loạn cả lên.

Anh ngỏ ý lo cho hậu vận của em. Điều đó, anh đừng nghĩ. Có lẽ chúng

ta nghèo là một cái phúc. May ra em lấy được một người chồng yêu em vì
em, chứ không phải yêu em vì tiền. Lúc còn thầy mẹ, em đã nhờ thầy mẹ
mà được sung sướng. Thầy mẹ mất đi, em lại được nhờ anh mà không phải
lo lắng một tí gì về mọi thứ cần dùng hàng ngày. Ngày nay bè vỡ, anh hết
vốn. Người ta cho là một cái chẳng may, nhưng riêng em cho đó là một cái
may, vì em đã có một cơ hội để tỏ cho anh biết em cũng thương yêu anh
chẳng kém tấm lòng anh thương yêu em. Anh đừng có lo gì về em cả. Em
có thể sống được ở Hà Nội một cách ung dung, mặc dầu anh không có tiền
gửi cho em nữa. Em đã nhận một chỗ dạy học ở trường của một người bạn,
tháng ba mươi lăm đồng. Nếu anh có cần, em có thể gửi cả lên cho anh, vì
em ở với cô, một tháng chẳng phải tiêu đi đâu một xu. Cô được tin bè vỡ,
khóc sướt mướt. Lúc ấy, em thấy yêu cô hơn trước, bởi vì em biết được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.