TRƯỜNG ĐỜI - Trang 126

người. À, kỳ giỗ hôm này, anh chắc không về được, thôi để em cúng lấy
vậy.

Anh cả, anh đừng có băn khoăn gì về em nhé. Em bây giờ ngày hai buổi

đi dạy học, vui vẻ lắm. Âu cũng là một cơ hội để em khỏi ăn dưng, ngồi rồi.
Thôi em xin cầu chúc cho anh mạnh khỏe. Anh mà mạnh khỏe thì em tin
rằng cái nguy cơ đến đâu anh cũng lại chuyển lại được như thường.

Em gái nhỏ của anh.

TUYẾT VI

T.B. - Đây theo lời yêu cầu của anh, em gửi cho anh cái ảnh mới chụp,

để anh treo ở đầu giường. Đấy anh trông, em có buồn một tí nào đâu.

Chiếc đồng hồ báo thức đánh tám tiếng, Trọng Khang cất bức thư xuống

dưới gối, rồi đứng dậy sang buồng bên, cắt gác cho mọi người. Chàng cầm
chiếc đèn bấm ra soi chung quanh nhà, tàu ngựa, chỗ lính đóng.

Lòng nặng trĩu những cảm giác, đi qua chiếc ghế dài kê ở mé trước sân,

dưới một gốc cây, chàng ngồi xuống. Ông Phó rón rén lại gần:

- Cậu nhận được thư của cô. Cô có nói gì không?

- Nó gửi cho tôi một nghìn bạc. Và bảo tôi đừng nghĩ ngợi gì. Bây giờ,

nó đã đi dạy học. À, anh chưởng bạ gần đến ngày giỗ, có đem ra biếu đôi
gà sống thiến.

- Thưa cậu, thế hôm nay giỗ ở đây, con cũng định làm cỗ xôi gà, cậu

nghĩ thế nào?

- Tôi cũng định bảo ông thế.

Ông Phó đứng im một lúc lâu, rồi vùng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.