TRƯỜNG ĐỜI - Trang 149

cứu. Thôi đừng có cãi nữa, tao đứng ở trên kia, tao nhìn thấy rõ cả rồi.

- Nhưng bởi vô cớ, ông Giáp đánh nó.

Trọng Khang thuận tay, vút ngay vào mình người nói câu ấy:

- Tao không cần biết ông Giáp phải hay trái. Tao chỉ biết rằng đã đem

nhau sang đây, thì sống chết cũng phải bênh nhau. Chúng mày như thế thì
họ còn coi người mình ra gì. Còn đứa nào nó nể sợ nữa. Ở đây, không
giống như ở xứ nhà. Ở đây, chỉ cần biết có một điều là phải xoay lưng vào
nhau mới đủ sức đối phó với người ta. Chúng mày ghẻ lạnh như thế, rồi
đây tao chỉ sợ đến lượt chúng mày, chẳng có ai bênh thôi. Chúng mày thấy
chúng nó đông, chúng mày sợ chết có phải không? Tao truyền đời cho biết:
ở đâu, nếu chúng mày sợ chết, thì rồi, có một ngày kia, chúng mày sẽ bị
chết. Trong cái đất giặc cỏ này, muốn sống, phải không sợ chết. Từ giờ đi,
bất cứ vì một lẽ gì, thấy ai đánh một người mình thì phải xúm lại mà diệt
chết nó đi, tội đâu đã có tao và cụ chủ cáng đáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.