TRƯỜNG ĐỜI - Trang 182

địch. Chàng quay lại bảo Trọng Khang:

- Thôi bây giờ ông đưa chúng tôi đi tắm suối nước nóng chứ.

- Bây giờ đã quá hai giờ rồi. Tuy suối ở ngay dưới chân núi này, nhưng

đi đường quanh co cũng mất đến hai giờ, tối mất. Mà chúng ta cần phải tìm
chỗ để ngủ đêm hôm nay. Vả lại, tắm suối nước nóng mà tắm buổi trưa thì
nó nóng lắm, nước lại không trong. Ta chờ buổi sáng tắm tốt hơn. Bây giờ,
ta hãy tìm chỗ để ngủ đêm. Ta ngủ một giấc cho thật kỹ, rồi bốn giờ sáng
mai ta dậy sớm, kéo xuống núi. Tắm xong, ăn cơm thì về đến nhà vừa năm
giờ. Tôi vì chiều ý cô Khánh Ngọc mà đi như thế này, chứ đêm nay thì
chưa biết ra thế nào. Những xóm Mèo ở chung quanh đây toàn là cướp giặc
cả. Biết chúng nó có để cho chúng mình ngủ yên không?

Khánh Ngọc đương hát, ngừng lại:

- Thì đến chúng nó bắt cóc bọn mình là cùng, chứ còn thế nào nữa.

Nàng nói xong, dang hai tay, rồi cười to:

- Tôi chưa biết mùi vị của sự bắt cóc là thế nào đấy. Nếm một tí cũng

hay.

Trọng Khang nhìn nàng bằng một cái nhìn trách móc:

- Nghĩ liều như thế thì còn nói gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.