TRƯỜNG ĐỜI - Trang 286

Cả ba ngơ ngác không hiểu.

- Tôi bị đau không cầm súng được nữa rồi, mà bọn giặc thì đông lắm!

- Thế không phải quan quân à?

- Không. Chúng nó đến định cướp các ông. Tôi cần một người bắn giỏi...

Trọng Khang chạy vội ra cửa, nhặt khẩu súng.

Đến lượt Vương Nhân ngơ ngác không hiểu.

- Thì giờ cấp bách, ngài định sai tôi việc gì, xin nói mau.

- Ông hãy đi, tôi sẽ nói.

Trọng Khang chạy vào cúi xuống hôn vội hai người:

- Hai em hãy ngồi chờ anh nhé. Chúng ta chưa chết đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.