TRƯỜNG ĐỜI - Trang 7

- Lẻ thi hai cô được chơi chứ sao.

- Nhưng ông kia thua nhiều quá!

- Thì ông ấy gỡ tiếng sau.

Trái với lời người xóc cái, chàng trẻ tuổi không có cơ hội để gỡ tiếng

sau, vì chàng đã hết tiền rồi. Chàng móc ví ném ra hai tờ giấy một trăm, lấy
lại hai chục bạc lẻ, rồi đứng dậy đi ra, cũng chẳng thèm theo cái lối thường
của những kẻ thua bạc là lắng nghe một cách an ủi những tiếng xuýt xoa
của kẻ đã được, tự coi là một bổn phận phải than thở cho người thua.

Ngoài đường tối om, lại lác đác mưa. Người trẻ tuổi, đã ra khỏi cửa

sòng, còn đang ngập ngừng chưa biết có nên đi hay không thì bỗng người
mặc quần áo vàng, tay cầm một chiếc ô, ở phía chợ chạy lại:

- Thưa cậu, áo mưa đây. Con đi tìm mãi cậu về xơi cơm, đâu cũng chẳng

thấy. Sau có người bảo cậu vào sòng. Cậu cũng vào sòng à? Cậu có đánh
không? Được hay thua?

Vừa nói, người lão bộc vừa khoác áo mưa lên lưng cho chủ.

Chàng trẻ tuổi lẳng lặng đi. Người lão bộc theo sau che ô và bấm đèn soi

đường. Qua cửa chợ, đường chỗ ấy gồ ghề và trơn, người lão bộc trượt
chân suýt ngã.

- Thôi, không phải che cho tôi nữa. Đi cẩn thận khéo ngã. Ngã bây giờ,

có làm sao thì thật là khốn đốn.

- Nhưng ướt đầu cậu.

- Ướt cũng chẳng sao.

- Cậu cứ không gìn giữ, nhỡ cảm một cái thì làm thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.