TRƯỜNG ĐỜI - Trang 9

- Tiền đâu mà mua đủ thứ thế?

Câu hỏi rất thường ấy làm cho người lão bộc bối rối. Y ấp úng mãi, mới

thốt ra được một câu để không trả lời:

- Thì cậu... cứ xơi đi. Cậu cứ hỏi tiền đâu, tiền đâu làm gì!

Chàng trẻ tuổi nhìn ông Phó, thở dài, rồi lặng im. Ông Phó thấy chủ

không căn vặn nữa thì có vẻ sung sướng, nói tiếp:

- Con vịt béo quá, lúc tần, phải bớt ra bao nhiêu là mỡ. Rượu vang ở đây

không có hạng tốt, thành ra con không mua được thứ Médoc mà cậu vẫn
thích. Ấy gần đến nhà rồi, cậu bước khéo, không lại vấp phải những bực đá
như hôm qua.

Ông Phó vừa nói, vừa lùi lại, bấm đèn soi đường cho chủ đi.

Hai người bước vào đến hiên: hai con ngựa buộc ở đấy, mừng hí lên.

Chàng trẻ tuổi ngừng lại, vuốt ve con ngựa đen, cao và mập:

- Ông Phó, tôi trông hình như nó gầy đi có phải không? Áng chừng mấy

hôm nay không có ngô cho nó ăn.

- Thưa cậu, vẫn có đấy chứ. Nhưng ít thôi.

Chàng trẻ tuổi lại thở dài, vỗ vỗ vào cổ con ngựa, rồi đẩy cửa vào. Chàng

gieo mình xuống chiếc giường vải đi rừng. Ông Phó lại vặn to ngọn đèn
búp-măng rồi tiến lại trước mặt chủ:

- Cậu để con cởi áo mưa.

- Ừ nhỉ, tôi quên.

Cất chiếc áo mưa lên mắc, ông Phó ngồi xuống tháo đôi ủng trong khi

người thiếu niên cởi bì súng lục ném vào đầu giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.