TRƯỜNG ĐỜI - Trang 92

- Ồ, đã không hôi mấy.

- Rẩy bao nhiêu là crésyl và đốt bao nhiêu là rác mới được thế này đấy.

Khi nàng trang điểm xong xúng xính trong bộ kimono lại bàn vẫn còn

thấy Trọng Khang đóng và đẽo.

- Kìa, ông Trọng Khang, không lại uống rượu với chúng tôi.

- Cô cứ dùng trước đi.

- Ông làm gì đấy?

- Tôi còn phải soát lại cửa và cửa sổ. Thôi, thế này thì đêm nay, dù có

trăm giặc đến, ta cũng có thể yên như thường. Các người nhà có súng nằm
đây. Vệ binh cắt canh nhau, gác ngoài kia. Cô có thể ngủ kỹ.

Khánh Ngọc nhìn quanh nhà, thấy có ba cái giường vải kê song song.

- Thế ông nằm đâu?

- Tôi đấy à? Đâu chẳng được.

- Ông không có giường ư?

- Giá ông Phó không đi theo thì không có. Nhưng ông ấy...

- Thế sao ông chưa cho căng lên? - Ông Phó, sao chưa căng giường lên

cho cậu ông?

- Thưa cô, nhà chật quá, chưa biết căng vào chỗ nào.

Khánh Ngọc nhìn khắp nhà:

- Thu những cái giường kia gần lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.