TRƯỜNG HẬN CA - Trang 102

Ngày cắt băng, Kỳ Dao mặc bộ đồ trình diễn màn đầu tiên hôm chung kết
thi hoa hậu, xường xám màu phấn hồng, tóc hơi dài cũng không cắt, không
uốn mà đến hiệu búi lên, trông hơi già. Cô làm qua loa, miễn cưỡng đối phó
như phản ứng với sự lạnh lùng bấy lâu. Kỳ Dao nghĩ, tại sao họ lại nhớ đến
á hậu mà ngay cô cũng sắp quên. Không trang điểm nhiều lại là thành công
của Kỳ Dao, màu phấn hồng mềm mại, tươi tắn, phù hợp với cô; búi tóc lúc
này rất hợp với tâm trạng, chút tang thương trong vẻ xinh tươi, nhưng
không che được nét trẻ trung của tuổi mười chín. Đôi giày da trắng mới
mua, gót cao nhọn, nâng cơ thể Kỳ Dao lên, dáng ngọc đón xuân. Kỳ Dao
lên ô tô ngay cửa, nhiều cặp mắt trong các cửa sổ nhìn theo, không giấu nổi
ánh mắt xoi mói. Kỳ Dao hơi buồn, cô ngồi vào xe nhìn phố xá, vẫn tiếng
leng keng vĩnh cửu của xe điện. Kỳ Dao nhìn lơ đãng, mặc tất cả, nhưng là
vẻ lơ đãng thách thức, bằng bất cứ giá nào, quyết tâm cùng số phận đi đến
cùng. Đến nơi, Kỳ Dao thấy kinh ngạc, thì ra cửa hiệu bách hoá này mấy
hôm nay báo chí và đài phát thanh đã quảng cáo rùm beng, buổi lễ rất long
trọng, có đến mấy chục lẵng hoa xếp thành hàng ở trước cửa, lúc này Kỳ
Dao cảm thấy hối vì mình tỏ ra sơ sài quá, nhưng cô lập tức trấn tĩnh lại và
còn buồn cười cho mình, dù có huy hoàng long trọng bao nhiêu đi nữa thì
chẳng phải là lượn một vòng rồi trở lại chỗ cũ sao? Kỳ Dao rất hiểu, thế
nhưng, điều hiểu biết ấy không bảo cô từ bỏ cố gắng của mình, ngược lại,
phải nhận rõ tình thế, biết mình biết người, chuẩn bị cho mọi cố gắng. Cô
kiểm tra những thứ đem theo trong hộp phấn son, rồi xuống xe.

Tham dự buổi lễ có nhiều nhân vật quan trọng, có những vị đã quen mặt, đã
từng thấy ảnh trên mặt báo, có điều thời sự và chính trị cách xa Kỳ Dao
quá, chỉ là văn chương trên giấy, là văn chương trên mây, cho nên cô trở
thành ngây ngô. Buổi lễ đầy những diễn văn dài dòng, Kỳ Dao chỉ đứng yên
chờ lưỡi kéo của mình. Tuy là lần đầu, thế nhưng Kỳ Dao cũng đã thấy trên
phim, trên mặt báo, cho nên đến hiện trường cũng giảm phần ý nghĩa, như
một công vụ mang tính hình thức. Kỳ Dao vừa thấy tiếc đã không trang
điểm cẩn thận hơn, cứ mong cho chóng xong, chóng về. Cho đến lúc cầm
kéo lòng thoáng chút hồi hộp. Trăm ngàn con mắt đổ dồn vào vai chính của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.