TRƯỜNG HẬN CA - Trang 255

- So với nhổ răng thì thế nào?

Kỳ Dao cười, nói làm sao so sánh được. Nàng biết anh đang lo lắng, trong
lòng cảm động, nhưng không tiện lộ ra, chỉ cười, nói đùa:

- Đâu phải là cái răng!

Thức ăn đã đưa lên, hai người cùng ăn. Xasa nói:

- Tôi ăn ở nhiều nơi, nhưng không đâu bằng cơm thường nhà Kỳ Dao.

Kỳ Dao cười anh khéo tán, nhưng Xasa lại rất nghiêm chỉnh, bảo: không
phải anh nịnh, thức ăn nhà Kỳ Dao ngon, ngon không phải vì sơn hào hải
vị, mà bởi đó là thức ăn thường ngày, thức ăn thông thường, mỗi ngày ba
bữa, dù vẫn là những món ấy thì vẫn ngon.

Kỳ Dao nói:

- Thế thức ăn của nhà nào lại không phải thông thường, hay là phải đánh
nhau giành giật mới có miếng ăn?

- Đúng là phải đánh nhau để giành giật miếng ăn, nói ra sợ Kỳ Dao không
tin, cứ như tôi đây, từ trước đến nay phải sống giành giật.

- Tôi không tin!

Mặc Kỳ Dao, Xasa vẫn nói:

- Tôi là người không nhà, chạy vạy suốt từ sáng đến tối, có đến hàng trăm
chỗ phải đi, thật ra là không có nhà, lòng dạ không yên, ngồi đâu cũng chỉ
chốc lát, ngồi cứ nóng như lửa đốt, chỉ chốc lát là phải đứng dậy đi ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.