TRƯỜNG HẬN CA - Trang 256

- Anh có bà nội đấy thôi!

Xasa lắc đầu buồn bã, không trả lời. Nàng thông cảm, nhưng không an ủi,
hai người im lặng. Ăn xong, tính tiền, Kỳ Dao rất tự nhiên lấy tiền ra trả,
không ngờ Xasa nổi nóng, nói:

- Kỳ Dao xem thường tôi đấy à? Tôi không giàu nhưng không đến nỗi
không có tiền mời bạn gái một bữa.

Kỳ Dao ngượng, mặt đỏ, lúng búng mãi mới nói được một câu:

- Đây là việc của tôi mà!

Câu nói khá nguy hiểm, đôi mắt tỏ vẻ nhận lỗi. Xasa nắm lấy tay Kỳ Dao
đang cầm tiền, vẻ ôn tồn, khẽ nói:

- Đây là việc của đàn ông.

Kỳ Dao không tranh luận với anh ta nữa. Anh gọi nhân viên nhà hàng đến
trả tiền rồi hai người đi ra, không nói năng gì, chỉ nuốt nước mắt.

Gần đến ngày nạo thai lại xảy ra một chuyện. Bà cô của Xasa từ Liên Xô
sang, bảo anh lên Bắc Kinh để gặp. Xasa nói chờ anh về hãy đi, cũng chỉ
vài hôm thôi. Kỳ Dao thì nói không sao, anh cứ đi, mình ở nhà đến bệnh
viện cũng được, không phải đại phẫu thuật, cứ như nhổ cái răng thôi mà. Kỳ
Dao nói đùa. Xasa không chịu, cho dù nàng nói thế nào cũng không thể
được. Sau rồi Kỳ Dao nói dối để mẹ cùng đi. Tuy không tin, nhưng thấy
nàng vẫn cố chấp, anh cũng vờ bằng lòng. Trước khi đi, anh dúi vào tay Kỳ
Dao mười đồng để mua thức ăn bồi dưỡng.

Kỳ Dao nhận rồi lẳng lặng nhét vào túi anh hai mươi đồng. Nghe tiếng chân
anh xuống cầu thang, bước chân vang lên rồi mất dần ở phía sau cánh cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.