TRƯỜNG HẬN CA - Trang 261

bòng bong của ngày xưa. Kỳ Dao hỏi thăm phòng chụp vẫn như xưa? Trình
nói:

- Em vẫn còn nhớ?

Lúc này anh mới thấy Kỳ Dao có mang, mặt phù lên, hình ảnh con người
ngày xưa như đang bị bao phủ một lớp màng mỏng. Vừa rồi, anh cảm thấy
Kỳ Dao vẫn không có gì thay đổi, hình ảnh cũ tái hiện, bây giờ mặt đối mặt,
tưởng rất mơ hồ. Thời gian không để người ta nhận ra nhau. Bỗng anh hỏi
Kỳ Dao:

- Bao nhiêu năm không gặp nhau rồi nhỉ?

Bấm đốt ngón tay, đã mười hai năm. Nghĩ lại ngày chia tay, hai người cùng
im lặng. Đã gần trưa, cửa hàng đồ cũ đông khách, chen chúc nhau không
còn đứng vững, Kỳ Dao bảo ra ngoài nói chuyện. Hai người ra khỏi cửa
hàng đồ cũ, đứng bên vỉa hè, người qua lại càng náo nhiệt, họ đến bên cột
điện mới đứng được yên, nhưng lại không biết nói gì, cả hai cùng ngước
nhìn những tờ giấy quảng cáo dán trên cột điện. Đã là mùa xuân, cả hai vẫn
đang mặc áo bông, trên lưng như đang cõng chậu than hồng. Đứng một lúc,
Trình bảo để đưa Kỳ Dao về, chồng ở nhà đang chờ cơm. Kỳ Dao nói:

- Em không có ai đợi, còn anh phải về, kẻo chị ấy chờ.

Mặt Trình đỏ lên, nói:

- Vẫn cô đơn, một mình, có lẽ suốt đời sẽ không có ai!

- Thế thì, đáng tiếc quá, con gái có tội tình gì mà đến nay vẫn chẳng được
hưởng phúc phận của anh?

Hai người nói chuyện sôi nổi hẳn lên, mặt trời lên đến đỉnh đầu, cũng đã
thấy đói. Trình bảo đi ăn cơm, hai người đi qua mấy nhà hàng ăn, nhà hàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.