TRƯỜNG HẬN CA - Trang 265

người ăn chung có hiệu quả hơn ăn riêng, thêm vào đó còn có tác dụng tinh
thần chung lòng chung sức. Thế là, mỗi ngày ít nhất họ ăn chung một bữa.
Trình đưa cho Kỳ Dao hơn nửa tiền lương để làm tiền ăn, còn anh chỉ giữ
đủ tiền cắt tóc và mua phiếu ăn bữa trưa ở công ty. Buổi chiều, hễ hết giờ
làm việc anh lại đến nhà Kỳ Dao, hai người cùng thổi nấu. Mỗi chủ nhật,
Trình đều đến sớm, cầm phiếu lương thực của Kỳ Dao đi xếp hàng, mua tất
cả những thứ được phân phối, có lúc là hơn chục cân khoai lang, có lúc là
mấy cân bột. Anh lóc cóc vác về, dọc đường nghĩ cách xài hết những thứ
đặc biệt này. Bộ đồ Âu của Trình đã cũ, lớp lót xơ xác, tay áo sờn rách. Tóc
đã bắt đầu rụng. Vẫn đeo cặp kính gọng vàng ấy, gọng đã bạc màu. Tuy cũ,
có phần cực khổ, nhưng Trình vẫn chải chuốt gọn gàng, nét mặt cũng tươi
tỉnh, nhưng không che giấu vẻ suy sụp, điều này khiến anh trở nên đặc biệt,
trông giống một nhân vật từ trong phim ảnh những năm bốn mươi bước ra.
Những nhân vật này còn thỉnh thoảng gặp trên đường phố Thượng Hải
những năm sáu mươi. Bóng dáng họ mang dáng dấp kỷ niệm, rất hấp dẫn
ánh mắt trẻ con. Anh không giống Khang Minh Tốn mặc trang phục nhân
dân, cũng cũ đấy, nhưng là mới đảo cũ, có phần khác thường. Trình như con
người cố chấp, quyết tâm chung thủy với mốt cũ. Anh xách một xô khoai
lang đi ngoài phố. Vì không biết cách xách nên cái xô cứ đập vào đầu gối,
phải đổi tay luôn luôn. Mỗi lần đổi tay lại thở dốc, nhìn cảnh phố xá. Ngô
đồng đã ra lá, dọc đường đã có bóng cây, lòng anh yên tĩnh, tự hỏi: tất cả có
phải là sự thật không nhỉ?

Trình ra vào nhà Kỳ Dao không làm ai trong hẻm bàn tán. Minh Tốn và
Xasa lần lượt đến rồi lần lượt đi. Theo đó, bụng Kỳ Dao ngày một to, người
trong ngõ đều biết cả. Hẻm Bình An cũng rất thô thiển, nhưng nhiều kinh
nghiệm, họ coi Kỳ Dao thuộc loại phụ nữ kia, những người hiếu kỳ cũng
được giải thích. Loại phụ nữ ấy, nhìn chung hẻm nào cũng có, họ vốn tập
trung ở chung cư Alice, nhưng thời thế đổi thay mới phải phân tán khắp
nơi. Có lúc, vì chuyện gạo củi hàng ngày mà vợ chồng trong hẻm Bình An
to tiếng, bà vợ nói: “Tôi thà như cô Dao ở số nhà ba mươi chín kia còn
hơn”! Anh chồng cười khẩy, nói: “Cô cứ đi mà làm, liệu có tài giỏi như thế
không?” Bà vợ im lặng. Nhưng cũng có bà cãi lại, anh chồng nói: “Cô cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.