TRƯỜNG HẬN CA - Trang 278

mặt mới phát hiện ra chưa bao giờ xa nhau. Sau một hồi im lặng, Minh Tốn
đến bên giường nhìn đứa bé. Kỳ Dao không cho xem, Minh Tốn hỏi tại sao.
Nàng nói:

- Không cho xem là không cho xem, thế thôi!

Anh hỏi lại tại sao. Nàng trả lời:

- Đâu phải con anh!

Hai người lại im lặng, anh hỏi:

- Không phải con anh thì con ai?

- Con Xasa.

Nói xong, cả hai cùng khóc. Bao nhiêu chua xót hồi ấy không nhận biết thì
giờ này dâng trào, phải cùng chịu đựng, Minh Tốn nói:

- Xin lỗi, xin lỗi Dao!

Anh biết rằng có nói xin lỗi vạn lần thì cũng không thể nào bù đắp nổi,
nhưng không nói xin lỗi thì nói gì? Kỳ Dao chỉ lắc đầu, cũng biết không cần
xin lỗi như thế, mà cũng chẳng cần gì hết. Nàng thôi khóc trước, lau nước
mắt, nói:

- Đúng là con của Xasa!

Nghe nói thế, Minh Tốn cũng thôi không khóc nữa, anh ngồi xuống ghế, cả
hai cùng không nói đến chuyện đứa bé, xem như không có nó. Kỳ Dao để
anh tự pha trà, hỏi anh gần đây làm gì, có đánh bài nữa không, có tin gì về
phân công công tác? Anh nói, mấy tháng gần đây chỉ làm một việc: đi xếp
hàng. Buổi sáng chín giờ, đến cửa hàng ăn Trung Quốc xếp hàng chờ ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.