TRƯỜNG HẬN CA - Trang 280

muộn, tinh thần và sức lực không giảm so với các năm trước. Trụ đèn ba
màu trước hiệu cắt tóc vẫn xoay tròn, cũng là trái tim không nghỉ của đêm.
Mùi cà-phê Brazil ngào ngạt trước cửa nhà ông Đại Xương càng làm thời
gian trôi ngược. Buổi tối náo nhiệt quá! Thèm muốn và thoả mãn sôi động
khắp nơi, dẫu nói là qua loa xong chuyện, nhưng vẫn gắng nghiêm túc,
không có gì trống rỗng. Mắt Trình như ướt nước, trái tim rung động diệu kỳ
là điều từ lâu rồi chưa một lần trải nghiệm.

Lần sau Minh Tốn đến, mẹ Kỳ Dao không tránh vào bếp nữa, bà ngồi ở
sofa xem tập truyện tranh Hồng lâu mộng. Hai người không khỏi lúng túng,
chỉ nói chuyện thời tiết. Đứa bé thức giấc khóc, nàng bảo anh đưa giúp cái
tã khô, không ngờ bà mẹ đứng dậy, cầm lấy cái tã trong tay Minh Tốn, nói:

- Đừng bảo cậu ấy làm những việc này!

Minh Tốn nói không sao, anh cũng đang rỗi việc. Kỳ Dao bảo để anh ấy
làm cũng được. Bà mẹ sa sầm nét mặt, nói:

- Con có hiểu phép tắc không, cậu ấy là con trai, làm sao mó vào những thứ
dơ bẩn này được! Người ta là khách, xem trọng con, cứ tưởng mình được
hưởng phúc phận, lên mặt, thế là không biết điều.

Bị mẹ mắng, có ý dạy dỗ, Kỳ Dao bực lắm, không chịu nổi, bật khóc. Thấy
Kỳ Dao khóc, bà càng bực hơn, ném cái tã vào mặt Kỳ Dao, mắng tiếp:

- Nói thế mà vẫn không biết thân, cho nên thân tự làm khổ đời, cái “khổ”
này tự mình gây ra chứ ai làm! Tự đi xuống hố liệu còn ai lôi lên được!

Nói xong bà cũng khóc. Minh Tốn ngơ ngác, không hiểu vì sao lại thế, đành
phải khuyên giải:

- Thôi bác ạ, chị Dao cũng thật thà ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.