TRƯỜNG HẬN CA - Trang 298

buồn dồn nén trong lòng. Chỉ khi trông thấy mây mù phủ chụp trên bầu trời
của con hẻm mới phát hiện nỗi ưu sầu và ngọt ngào của nó.

Năm 1965 là thời gian tốt đẹp của thành phố này, sự yên ổn và giàu có đã
cung cấp của cải cho những ngày sung túc, cung cấp vũ đài cho lý tưởng về
cuộc sống dư dật. Bầu trời thành phố năm 1965 tràn ngập ấm no và dịu
dàng, tuyệt không xa xỉ, mà chỉ là làn gió hưởng lạc đôn hậu, chân thật. Sắc
màu tươi thắm của mùa xuân lại về với phố xá, ảo tưởng vào vinh quang
hão huyền được coi là lẽ thường tình. Đường phố tràn ngập sinh khí, âm
thầm nhưng dạt dào sức sống, trong cái tĩnh có cái động. Ánh đèn đêm tuy
chưa phải xán lạn huy hoàng, như việc riêng của mỗi người, mỗi ánh sáng
đều có công dụng, có cảnh có tình, có người có vật, không ngọn đèn nào là
để không. Thành phố như vừa được rửa tội, mang trái tim bình dị. Đó là
tấm lòng thành phố năm 1965, bụi trần lắng đọng.

Trình khôi phục phòng chụp của mình, anh sống những ngày lễ ngày nghỉ
tại đó. Khi đèn bật sáng, anh có được tâm trạng bình ổn, như một lãng tử trở
về nhà. Hứng thú của anh trở về với thuở ban đầu, và cũng là sở trường của
anh, ấy là chụp ảnh chân dung. Bắt đầu là ông thợ cắt tóc bên cạnh nhờ anh
chụp cho các kiểu tóc, sau đó một truyền mười, mười truyền trăm, dần dần
những cô gái trẻ đẹp đến thăm phòng chụp của anh. Lúc đó Trình đã bốn
mươi ba tuổi, trong con mắt những người trẻ tuổi, anh đã là một ông già.
Vốn tính tình cẩn thận nghiêm túc, không dễ rung động, phần lớn tình cảm
và niềm say mê đã bị Kỳ Dao chiếm đoạt, nay thì không còn chút tình cảm
nào dành cho các cô gái. Trong con mắt anh, người con gái đẹp nào cũng
đều là tượng gỗ, chỉ có giá trị thưởng ngoạn. Điều đó không hiểu do tuổi đã
lớn hay còn bởi sự giày vò của Kỳ Dao, anh hiểu cái đẹp của người con gái
hơn trước. Trình cũng không dễ dãi nhận chụp ảnh, một khi nhận anh đều
cố gắng chụp thật đẹp, thà chụp ít, mỗi khi chụp đều có ảnh đẹp. Buổi tối,
một mình trong buồng tối với ngọn đèn đỏ, vạn vật vạn sự đều lùi vào bóng
tối, ngay cả bản thân cũng lùi xa. Những khuôn trăng xinh đẹp hiện dần
trong thuốc hiện hình là tồn tại duy nhất, và cũng như xác ve, bên trong
trống rỗng. Anh thường tìm mối quan hệ hài hoà trong sự so sánh sáng tối,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.