TRƯỜNG HẬN CA - Trang 297

nghĩ đến tài sản kia vẫn nguyên vẹn lại như được an ủi. Nàng hiểu không
còn hy vọng lấy ai, hộp dây chuyền kia sẽ làm hậu thuẫn và chỗ dựa sau
này. Đêm khuya, nàng lại nhớ đến ông Lý, nhưng ông Lý ra sao cũng không
còn nhớ nổi, khuôn mặt ông vỡ vụn, mắt mũi rõ ràng, ghép từng mảnh lại
cũng không thành hình, tưởng chừng cơ thể ông tan nát cùng chiếc máy bay
gặp nạn cũng đồng thời làm tan luôn ấn tượng trong trí nhớ của nàng. Ấn
tượng về những đêm ngủ cùng ông Lý cũng trở nên mơ hồ, ngay cả cái đau
đớn đầu tiên cũng sớm bị vùi lấp liền sau đó. Nghĩ lại, cuộc đời sinh ly tử
biệt của ông Lý như cơn ác mộng đã bị hiện thực phủ kín. Những gì trải qua
sau đó, tầng tầng xây nên, như xây tường. Hợp tan cùng ông Lý là tầng
dưới cùng, biết là có đấy, nhưng không nhận ra. Bây giờ, điều duy nhất có
thể trông thấy, sờ thấy là cái hộp gỗ chạm khắc hoa văn theo phong cách
Tây Ban Nha. Chỉ một ít thế thôi nhưng lại là liều thuốc trợ tim của nàng.
Bất giác nàng buồn nghĩ: đời mình nếu nói vợ chồng thì đó là với ông Lý
chứ không phải với Khang Minh Tốn, không lâu dài nhưng có ơn, có nghĩa.

Từng ngày thận trọng qua đi. Ngày tháng dưới mái nhà Thượng Hải đều có
khuôn mặt thận trọng và đầy dụng tâm. Nếu không chuyên tâm, tập trung
sức vào những tình tiết cụ thể nhất, vụn vặt nhất thì khó mà sống đến cùng.
Những ngày này không thể cân nhắc, lựa chọn trong cái chung được. Cho
nên, dưới vỏ bọc thận trọng là sự kiên nhẫn chịu đựng. Kiên nhẫn không
phải để vượt qua sóng gió bão bùng mà để đối phó với cảnh mưa dầm của
miền Giang Nam. Ngoài trời mưa lâm thâm, sàn nhà và tường trong căn
phòng ẩm ướt, nấm mốc lặng lẽ sinh sôi. Ngọn lửa nhỏ nấu nướng hoặc sắc
thuốc toả hơi ấm và hong khô, đó là sự kiên nhẫn. Cho nên, kiên nhẫn còn
là nguyên tắc tiết kiệm, ánh sáng và hơi ấm đều có hạn, chỉ như dòng nước
nhỏ chảy không ngừng. Nó dành cho những nhân vật nhỏ bé cắt vụn, chia
đều ngày nhỏ bé và mục tiêu nhỏ bé.

Tiếng đêm rỉ rỉ rả rả trong những hẻm nhỏ sâu hun hút, là động tĩnh của
những ngày nhỏ bé này, chúng đi những bước chỉ bằng phần nghìn giây,
ngắn hơn mỗi giây, bé nhỏ và vụn vặt, nhưng mỗi bước là một dấu chân,
khoẻ khoắn đi về phía trước. Khó mà nghe thấy tiếng hát và tiếng khóc, nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.