TRƯỜNG HẬN CA - Trang 313

Những đêm như thế thật thê thảm, không suy tư, không mộng mơ, như chết.
Trời sáng còn tốt hơn. Có thể thấy, có thể nghe. Nhưng giờ đây, không trông
thấy gì, cũng không nghe thấy gì. Mèo hoang đi thành đàn trên đường phố.
Mắt chúng như mắt người, tựa như những linh hồn mộng du bị lưu đày.
Chúng trốn vào bóng tối, nhìn vào những căn phòng trống trải, kêu meo
meo. Bất cứ chúng nhảy từ độ cao nào xuống cũng đều không một tiếng
động. Một khi chúng trà trộn vào bóng tối, không hình không bóng, chúng
thực sự là những linh hồn bất hạnh bị xua đuổi khỏi thân xác. Còn một thứ
khác có thể là linh hồn bị xua đuổi khói thể xác nữa là, những con chuột
dưới cống rãnh. Chúng bơi ngày đêm trong dòng nước dưới cống ngầm
thành phố, cống ngầm thông ra sông Hoàng Phố. Chúng thường chết dọc
đường mà không tới được đích. Nhưng có ngày, xác của chúng cũng bị
cuốn ra sông. Chúng là những sinh vật ít người trông thấy, nếu ngẫu nhiên
trông thấy sẽ kinh hãi vô cùng. Đêm nay, lũ chuột đang ồn ào kéo nhau đi
tuần hành dưới cống nước. Đêm nay, duy chỉ có chúng ta là đáng thương,
không được tự do hành động, lẽ ra trái tim phải được tự do, nhưng lại bị lưu
đày, rời xa chúng ta. May mắn thay, chúng ta đều đang ngủ, chìm trong vô
tri vô giác, đợi đến lúc tỉnh, lại là một ngày ồn ào, có cái để nghe, có cái để
xem, có việc để làm.

Trình ngủ, hai mắt mở to, gió và ánh trăng lướt qua mắt anh, anh cho là giấc
mộng quá khứ. Anh chẳng hề chú ý gì đến chung quanh, nhà anh đã trở
thành thế này rồi. Nhưng tiếng còi ngoài sông đã thức tỉnh anh, ánh trăng
thức tỉnh anh, bình minh thức tỉnh anh. Anh ngước nhìn, một tiếng nói nói
với anh: đi nhanh lên, muộn lắm rồi! Anh cân nhắc ý nghĩa câu nói, anh
đứng dậy và bước qua bậu cửa sổ. Cửa sổ đang mở như chờ đợi anh. Có
tiếng gió rít nhanh bên tai anh, thân thể anh nhẹ như ngọn lá, tưởng đâu
đang xoáy tròn trong không trung. Lúc này, bồ câu vẫn chưa thức, chiếc xe
sữa đầu tiên vẫn chưa lên đường, nhưng đã có chuyến tàu rời bến đi về phía
cửa Ngô Tùng. Không ai trông thấy Trình bay trong không trung, cái xác
không hồn của anh rơi xuống đất không một tiếng vang. Thời gian trong
không trung của anh rất dài, đủ để anh suy nghĩ những việc hệ trọng. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.