TRƯỜNG HẬN CA - Trang 347

cần mình cố gắng là được; với lại, nhà muốn cháu vào được đại học cũng
bởi cháu đang ở tuổi học, hy vọng vào cháu, sợ rằng cháu chỉ nghĩ đến gia
đình mà xem nhẹ bản thân.

Lời nói của Kỳ Dao không phải để giải toả trách nhiệm cho Lâm, mà để anh
cất bỏ nỗi lo, nhẹ nhàng xung trận. Lâm nghe cũng thật sự thoải mái, tinh
thần cũng phấn chấn. Một khi câu chuyện được bắt đầu thì không còn dừng
lại được nữa, anh giới thiệu để Kỳ Dao biết về mẹ. Bà là con gái một gia
đình thường thường bậc trung, chắt bóp cho con gái học xong bậc trung học
trường đầm. Vi Vi ngồi nghe tỏ ra sốt ruột lắm, giục Lâm đi chơi phố, Lâm
rất tiếc phải bỏ dở câu chuyện. Vi Vi nhảy tưng tưng xuống gác, Lâm theo
sau. Xuống dưới ngõ, Vi Vi nói:

- Anh với mẹ em nhiều chuyện thật đấy!

- Có gì là không tốt đâu?

- Không tốt! Nghĩa là không tốt!

Lâm thấy Vi Vi thật vô lý, anh cúi đầu đẩy chiếc xe đạp. Hai người chia tay
nhau không vui.

Ngày thi đến. Buổi chiều hôm thi xong, Lâm không về nhà mà đến thẳng
nhà Vi Vi. Kỳ Dao vừa đi lấy chè đậu xanh để Lâm giải nhiệt, vừa ra trạm
điện thoại công cộng gọi điện cho Vi Vi, bảo về sớm một chút. Qua đợt thi,
Lâm gầy đi, nhưng tinh thần thoải mái. Hỏi anh thi thế nào, anh trả lời
được, nhìn vẻ kiềm chế của anh, biết anh có chuyện muốn nói với Vi Vi, Kỳ
Dao không hỏi thêm gì nữa, mà lấy cho Lâm mấy tờ báo ngồi đọc. Lát sau
Vi Vi đẩy cửa bước vào, vứt đôi giày cao gót, kêu toáng lên khát với nóng,
cứ như mình vừa đi thi về xong. Lâm chờ Vi Vi hỏi chuyện mình thi cử,
nhưng Vi Vi không hỏi, chỉ hỏi tối nay có đi xem phim không, lâu lắm
không đi xem phim, lại hỏi bây giờ đang thịnh hành mốt gì, không theo kịp
thì uổng. Kỳ Dao thấy chướng quá, đành hỏi thay con gái, đề thi thế nào,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.