TRƯỜNG HẬN CA - Trang 349

người về. Sau lúc ồn ào náo nhiệt là hồn hoa mộng ảnh. Con đường này mãi
mãi là trái tim Thượng Hải, bầu trời trong sáng cũng là trái tim Thượng Hải.
Kỳ Dao trông thấy nhà hàng Màu Hồng lấp ló sau hàng cây xanh, nghĩ cái
tên ấy thật thú vị, cái tên làm con người quên già. Đường phố đã lên đèn,
vàng vọt, tựa như phản chiếu màu đêm bao phủ mây mù.

Kỳ Dao nhìn qua cửa kính của nhà hàng đã thấy Vi Vi và Lâm đang chụm
đầu vào thực đơn, ánh đèn trùm lên hai người. Bất giác nàng dừng lại, nghĩ
bụng: mới đó mà thời gian đã qua mấy chục năm rồi đấy nhỉ? nàng đẩy cửa
bước vào, đi đến trước mặt hai người. Vi Vi trông thấy, nói luôn:

- Cứ nghĩ mẹ không đến!

Giọng nói của Vi Vi tỏ ra nghi ngờ. Kỳ Dao làm như không biết, nói:

- Bảo là mời hai cô cậu rồi, phải đến chứ!

Vi Vi gọi món ăn, gọi thật nhiều, toàn là món đắt tiền, ra vẻ rộng rãi với
Lâm và khao mẹ. Kỳ Dao định mặc con gái, nhưng thấy Vi Vi gọi món ăn
mà chẳng biết gì, cố tình giữ sĩ diện cho Vi Vi, liền giảm bớt một vài món
con gái đã gọi và gọi thêm vài món ngon mà rẻ. Vi Vi định cãi lại, Kỳ Dao
nói:

- Con đừng nghĩ đắt mà ngon, thật ra đâu phải thế, như món xúp đuôi bò rất
đắt, nhưng là ở Pháp, loại bò nuôi riêng, ở đây đâu có, không bằng xúp
hành tây, đó mới là món chính của nhà hàng.

Vi Vi không còn cãi vào đâu được, đành im lặng, mặt xị ra. Lâm nghe
những lời đầy hiểu biết ấy cũng có liên quan đến ngày xưa, liền gợi lên một
loạt vấn đề, hỏi gì Kỳ Dao đều trả lời rành rẽ, trả lời không biết chán.

Chỉ trong chốc lát, trước mặt đã bày đầy một bàn thức ăn, dưới ánh đèn, đĩa
sứ trắng ánh lên một màu dịu dàng, hơi nóng nhè nhẹ bay lên, phả vào mắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.