TRƯỜNG HẬN CA - Trang 350

làm mắt ướt nước. Trời đã tối hẳn, đèn đường như sao sa, xe và người lặng
lẽ qua lại. Hàng cây khẽ lay động trong gió đêm, phủ bóng, như linh hồn
mộng mơ quẩn quanh. Có thể nói góc phố này vô cùng lãng mạn, lãng mạn
có bị nghiền nát thì những mảnh vụn vẫn còn đọng lại. Có lúc Kỳ Dao im
lặng, ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, tưởng như kiếm tìm người và việc thân
quen, nhưng chỉ nhìn thấy bóng ba người in trên khung kính, đang hoạt
động như cảnh trong phim đen trắng. Nàng quay lại, tất cả lại có âm thanh
và màu sắc. Trước mặt là cặp trai gái trời sinh, rất hồn nhiên. Kỳ Dao ngồi
lặng lẽ, không đụng dao nĩa, không ngăn nổi nỗi buồn: thế giới của nàng trở
về, nhưng nàng đã thành kẻ bàng quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.