TRƯỜNG HẬN CA - Trang 401

- Bởi chị không có tuổi.

Nàng không nói được lời nào, im lặng giây lát mới nói:

- Người sao lại không có tuổi?

Cô-lo vẫn giữ ý kiến của mình:

- Chị hiểu ý của em rồi đấy.

- Nghĩa thì hiểu, nhưng ý thì không như thế!

- Em không đồng ý với ý kiến của chị.

Anh ta thoáng buồn, cúi đầu im lặng. Kỳ Dao để mặc, lòng cười chua xót,
nghĩ: con người này cuồng dại mê đắm mất rồi, nhưng chẳng hiểu đó là
buồn hay vui. Kỳ Dao đứng trước cửa sổ bếp, tay giữ bình nước đang định
mở, mắt nhìn cảnh sắc ngoài trời. Trời sắp tối, vài tia sáng cuối cùng vẫn
đang lưu luyến. Cảnh sắc đã thấy bao nhiêu năm nay, tơ vương rối lòng,
phút giây này biết rõ phút giây sau.

Kỳ Dao trở lại phòng, đặt ly trà vừa pha lên mặt bàn, thấy vẻ mặt anh ta vẫn
buồn, liền nói:

- Đừng kiếm chuyện, đừng làm hỏng những gì đang tốt đẹp.

Co-lo giận dỗi quay mặt đi. Kỳ Dao lại nói:

- Chị rất thích đứa trẻ hiểu biết, lễ phép trong cậu, nhưng không thích đứa
trẻ nghĩ ngợi mông lung.

Bất chợt anh ta ngước lên, nổi cáu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.