TRƯỜNG HẬN CA - Trang 440

có người dừng xe ở cửa sau, thì ra Cô-lo, đang định gọi thì thấy Cô-lo mở
cửa sau bước vào, cửa nhẹ nhàng khép lại. Chân sếu nghĩ, làm sao Cô-lo lại
có chìa khoá cửa sau? Vốn tính không đa nghi, nhưng vẫn suy nghĩ, anh ta
không gọi cửa nữa mà cứ thế rút lui. Ra đến đầu hẻm, nhìn lại, ánh đèn
trong cửa sổ đã tắt. Anh ta cúi nhìn đồng hồ, mười hai giờ. Hẻm Bình An đã
tắt hết đèn, trong màn đêm, nhà cửa tạo nên những đường viền gồ ghề. Đêm
nay có phần kỳ lạ, ngay cả Chân sếu rất hiểu những sinh hoạt đêm của
thành phố này cũng cảm thấy bí hiểm, lòng bị dồn ép, xốn xang. Mảnh trời
đêm chật hẹp trên những mái nhà, ma quái đang chờn vờn và đêm rì rầm
như sấm truyền. Chân sếu cảm thấy thành phố xa lạ và ngơ ngẩn. Đèn xanh
đỏ ở ngã tư không người qua lại vẫn đổi màu, cũng đang bị đêm tối thao
túng. Vắng người qua lại, là người sợ người, phải vội vã đi nhanh. Chân sếu
cảm thấy đêm nay như một tấm lưới mà anh ta là con cá mắc lưới, bơi lội
thế nào cũng không thoát ra nổi. Giống như ác mộng, nhưng Chân sếu
không có trí nhớ, buổi sáng dậy là quên hết, đêm hôm sau vẫn lại thân thiết,
đáng yêu, cùng bạn bè vui vẻ, ánh đèn nê-ông cũng biết nhảy múa, hát ca.

Nhớ lại chuyện hôm Tết, mồng hai tụ tập ở nhà Kỳ Dao, được thưởng thức
cuộc đấu khẩu giữa Cô-lo và Vĩnh Hồng, thậm chí Chân sếu cũng không
còn nhớ rõ. Tết này Chân sếu rất khó khăn, mồng hai ăn với nhau bữa cơm,
mồng ba anh ta biến mất. Ai cũng bảo Chân sếu đi Hồng Công thăm người
anh em họ, Vĩnh Hồng thì mong anh ta mua áo quần mốt mới nhất của
Hồng Công. Thực tế thì thế nào? Anh ta đang phải đội gió rét, ngồi nhờ
thùng xe lam của người khác, đi buôn cá ở hồ Hồng Trạch. Trên người anh
ta mặc chiếc măng-tô bông của nhà máy phát, hai tay thọc vào túi. Xe giành
nhau chạy, ánh đèn xe quét loang loáng lên người đang khoanh tròn trên
thùng xe trong đêm. Tiếng động cơ, tiếng còi xe đinh tai nhức óc, thỉnh
thoảng lại thấy một chiếc xe đổ nằm chỏng chơ, bên cạnh là những người
đứng như mất hồn. Đúng là một thế giới khác, trời rộng lớn, đất cũng rộng
lớn quá, người chỉ là con sâu bò giữa đất trời, chỉ giẫm một cái là chết, con
người trong hoàn cảnh này dễ nghĩ đến cái chết, mục đích làm người nhanh
chóng biến mất. Buôn cá rất rủi ro, không thấy tương lai tiền đồ đâu cả,
Chân sếu cược nốt những đồng tiền cuối cùng vào chuyến này. Chuyến đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.