TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 14

Tôi gõ nhẹ cây quạt xếp vào đầu Đào Chi, nói: “Này, giữ ý một chút

đi.”

Đào Chi để lộ bộ dáng có tật giật mình: “Lỡ như Vương phi phát hiện

ra thì phải làm sao?”

Tôi khẽ phe phẩy chiếc quạt, ung dung nói: “Mẹ ta giờ đang niệm kinh

cầu phúc ở Phật đường, chưa tới chiều tối thì sẽ chẳng ra ngoài đâu.”

Nghĩ tới việc Dịch Phong đang chờ mình trong Nam Phong quán, tôi

lập tức cảm thấy lòng dạ ngứa ngáy, bước chân cũng theo đó mà nhanh lên
nhiều. Khi tới Nam Phong quán, tôi kêu Đào Chi vứt cho tú bà một nén bạc
rồi bèn đi thẳng về phía tòa lầu của Dịch Phong, bộ dạng quen thuộc như
thể đang đi lại trong sân sau nhà mình vậy.

Tú bà vội vàng kéo tôi lại, lộ vẻ nôn nóng, nói: “Công tử, Dịch Phong

nhà tôi từ nay không tiếp khách nữa rồi…”

Tôi đưa mắt liếc tú bà: “Bà chê bạc tôi đưa ít quá hay sao?”

Tú bà cả kinh, vội hạ thấp giọng nói: “Úi chao, Quận chúa ơi, cô thực

sự không biết hay là giả vờ không biết vậy? Toàn bộ đô thành Kiến Trung
đều rõ hiện giờ Dịch Phong đã là người của Thái tử rồi.”

Ngay đến hai chữ Quận chúa cũng đã gọi ra rồi, xem ra lời này không

phải là giả. Có điều, Thái tử sao lại có quan hệ với Dịch Phong nhỉ? Tôi
chưa từng nghe nói Thái tử thích nam nhân bao giờ.

Tôi nheo mắt lại hỏi: “Đây là chuyện từ bao giờ vậy?”

Tú bà nói: “Mấy hôm trước là ngày mừng thọ của Trương Thị lang,

ông ấy mời Dịch Phong tới gảy đàn trợ hứng, vừa hay Thái Tử cũng ở đó,
ngài vừa gặp đã xiêu lòng trước Dịch Phong, thế là bèn tuyên bố trước mặt
mọi người rằng từ nay về sau Dịch Phong không được phép tiếp khách nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.