TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 193

Tôi ngước lên nhìn, hai mắt lập tức trở nên sáng rực. “Sư phụ, là rượu

nho đấy ư?”

Nhớ lại mùi rượu nho trên môi Thẩm Hành vừa rồi, lũ sâu rượu trong

bụng tôi tức thì nhộn nhạo, thế là tôi liền nhảy qua đống hỗn độn trên mặt
đất tới trước mặt Thẩm Hành, lại ghé tới mở nắp vò rượu ra ngửi, quả đúng
là thứ mùi ngọt ngào đó.

Tôi hưng phấn nói: “Bây giờ ánh trăng đang đẹp, chúng ta mau ra

ngoài sân thôi.”

“Đợi một chút đã.” Thẩm Hành đưa vò rượu nho tới cho tôi, lại tiện

tay với lấy một chiếc áo choàng sạch sẽ khoác lên người tôi, một loạt
những động tác này y làm rất thuần thục, cứ như là đã từng làm vô số lần
rồi vậy.

“Bên ngoài trời lạnh.” Nói rồi Thẩm Hành lại nhét cho tôi một chiếc lò

sưởi cầm tay.

Khóe miệng hơi co giật, tôi nói: “Sư phụ, bây giờ mới là mùa thu

thôi.”

Thẩm Hành khăng khăng nói: “Thân thể con không được khỏe, cứ ôm

lấy đi.”

“Con bây giờ đã khỏe rồi mà.” Tuy ngoài miệng làu bàu như thế

nhưng tôi vẫn nghe theo theo lời của Thẩm Hành. Khi cùng Thẩm Hành ra
ngoài, tôi vừa hay gặp A Thanh đang chuẩn bị đi vào trong. A Thanh hết
nhìn tôi rồi lại nhìn Thẩm Hành, ánh mắt vô cùng quái dị, cuối cùng gã
nuốt một ngụm nước bọt, lắp bắp nói: “Quận… Quận chúa…”

Tôi nhủ thầm thêm một chuyện chẳng bằng bớt một chuyện, bèn dặn:

“Vừa rồi ngươi không nhìn thấy gì hết cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.