TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 191

bỏng. Rồi y cất giọng khàn khàn gọi khẽ: “A Uyển.”

Tôi tỉnh táo trở lại, ý thức được rằng hành động vừa rồi của mình có

phần không ổn lắm. Tôi bèn đứng dậy khỏi người Thẩm Hành, nói với y
một tiếng xin lỗi.

Thẩm Hành hỏi tôi: “Tại sao A Uyển phải xin lỗi?”

Tôi đưa tay sờ mũi. “Vừa rồi con không nên làm như vậy, trong sách

có nói những việc này chỉ có thể làm với tình nhân của mình thôi. Con và
sư phụ không phải là tình nhân của nhau, không thể làm ra chuyện như vậy
được.”

Thẩm Hành cười hỏi: “Con xem được điều này trong cuốn sách nào

vậy?”

Tôi suy nghĩ một chút rồi đáp: “Các cuốn tiểu thuyết đều nói thế cả

mà.”

“Tiểu thuyết nói thế thì con liền tin là như thế ư?”

Tôi nói: “Mẹ con cũng nói những chuyện thế này chỉ có thể làm với

phu quân của con thôi.”

Tôi nói: “Kỳ thực con cũng không hiểu lắm…” Sau đó liền tỏ vẻ

nghiêm túc hỏi Thẩm Hành: “Sư phụ, con rốt cuộc nên làm theo lời ai?”

Thẩm Hành khẽ ho một tiếng, ánh mắt dần trở nên sâu thẳm.

Y nói: “Vương phi nói không sai, nhưng cũng không hoàn toàn đúng.

Việc này A Uyển ngoài làm với phu quân ra còn có thể làm với sư phụ nữa,
nhưng tuyệt đối không được đi tìm người nào khác đâu đấy. Nếu sau này A
Uyển muốn…” Hơi dừng một chút, Thẩm Hành cất giọng dịu dàng nói
tiếp: “Cứ đến tìm sư phụ là được rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.