TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 210

Liên tiếp mấy đêm liền tôi đều gặp phải ác mộng, hơn nữa còn là

những giấc mộng thực sự chứ chẳng như trước. Trong những giấc mộng đó,
Tư Mã Cẩn Du và Tần Mộc Viễn thay nhau xuất hiện, lúc thì nói là muốn ở
bên tôi đời đời kiếp kiếp, lúc thì lại bóp cổ tôi mà bảo rằng sau khi chết
chúng tôi sẽ có thể vĩnh viễn ở bên nhau.

Mỗi ngày tỉnh dậy tôi đều tuôn mồ hôi lạnh đầy đầu.

Lê Tâm cho rằng tôi lo lắng về việc huynh trưởng và cha mẹ bất hòa

nên không ngừng khuyên nhủ. Có lẽ vì mấy ngày nay đều không thể ngủ
ngon, sắc mặt tôi bây giờ rất tệ.

Lê Tâm bèn nói: “Hay là để em đi mời Thẩm công tử tới đây nhé?”

Nhắc đến Thẩm Hành, tôi liền nghĩ ngay tới lời cảnh cáo của Tư Mã

Cẩn Du. Thẩm Hành không ganh đua với đời, lại không tham gia vào sự
tranh đấu giữa hắn và tam Hoàng tử, thật chẳng rõ đã đắc tội với hắn ở chỗ
nào? Có điều Tư Mã Cẩn Du xưa nay vốn không làm việc theo lẽ thường,
tôi thực sự không muốn Thẩm Hành vì mình mà phải chết nơi đất khách.

Thẩm Hành giỏi nấu ăn, hơn nữa còn biết ủ rượu nho, mà điều mấu

chốt nhất là cầm nghệ của y còn ở trên Dịch Phong nữa.

Nếu như y không may bỏ mạng, tôi biết phải đi đâu để tìm được một

vị sư phụ khác cũng hoàn hảo như thế đây?

Trong vương phủ nhất định là có người của Tư Mã Cẩn Du, nhớ đến

gã thích khách lần trước, tôi bèn nói với Lê Tâm: “Khỏi cần, sau này đừng
nhắc đến sư phụ trước mặt ta nữa.”

Lê Tâm ngẩn ngơ hỏi: “Tại sao?”

Tôi không trả lời, chỉ uể oải ngáp dài một cái. Lê Tâm ghé lại gần tôi,

nhỏ giọng hỏi: “Có phải Quận chúa đã cãi nhau với Thẩm công tử rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.