TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 208

Trong kiếp trước Tạ Uyển có thể từ chối Tần Mộc Viễn, Tần Mộc

Viễn cuối cùng cũng chỉ có thể không cam tâm. Nhưng trong kiếp này nếu
tôi từ chối Tư Mã Cẩn Du, cái giá phải trả ắt sẽ không nhỏ chút nào.

Hiện giờ cuộc tranh đấu giữa tam Hoàng tử và Thái tử đang đến hồi

kịch liệt, tôi không thể để bản thân làm ảnh hưởng tới những tính toán của
cha và huynh trưởng được.

Khí thế lập tức yếu đi rất nhiều, tôi đành khẽ cất tiếng gọi: “Cẩn Du.”

Sắc mặt Tư Mã Cẩn Du tức thì trở nên hiền hòa hơn hẳn. “Gọi thêm

tiếng nữa đi.”

“Cẩn Du.”

“Nữa đi.”

“Cẩn Du.” Khốn kiếp! Tư Mã Cẩn Du là tên khốn kiếp!

“Tiếp đi.”

“Cẩn Du…” Khốn kiếp! Đại khốn kiếp! Ỷ thế hiếp người, hoành hành

bá đạo! Ta nguyền rủa ngươi kiếp sau phải làm cua! Ông trời thật bất công
quá! Lẽ ra trong kiếp này nên để tôi làm Công chúa, còn Tư Mã Cẩn Du thì
chỉ cho làm Thế tử thôi, như thế hắn đừng hòng có thể uy hiếp tôi được!

Tôi hết sức căm phẫn bất bình.

Nụ cười trên mặt lại càng trở nên rạng rỡ, Tư Mã Cẩn Du rốt cuộc đã

chịu buông tôi ra, sau đó cài cây trâm phỉ thúy đỏ trổ hoa trên bàn lên búi
tóc của tôi. “Sau này gặp ta, nàng nhớ phải cài nó đấy.”

Tôi nói: “Cây trâm này ảnh hưởng tới sức khỏe của ta.”

“Ta biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.